Sơ Elsie Vadakkekara – Mẹ Têrêsa thành Mithapur – chăm sóc người bệnh tâm thần

Mẹ Têrêsa thành Mithapur, đó là tên thân thương người dân gọi sơ Elsie Vadakkekara dòng thánh Anna Chúa Quan phòng ở Ấn độ. Nhiều người dân ở Mithapur nhìn thấy nơi người nữ tu 79 tuổi này sự hiện diện của thần linh ở giữa loài người.

ElsieVadakkekara.jpgMithapur là một tỉnh nằm dọc bờ biển thuộc bang Gujarat, cách thủ đô New Dehli hơn 1000 cây số. Người nữ tu già cúi xuống chăm sóc cho những người bịnh tâm thần sống trên các vệ đường đã chiếm được trái tim của người dân ở thị trấn miền tây Ấn độ này, nơi mà đa số dân theo Ấn giáo. Người dân Mithapur xem sơ Elsie như vị thánh sống. Một tu sĩ Ấn giáo chia sẻ rằng không ai có thể làm công việc sơ Elsie làm; đó là chăm sóc cho người bịnh tâm thần bị bỏ rơi phải sống trên đường phố; sơ cho họ ăn hàng ngày.

Quá ấn tượng với công việc sơ Elsie làm, vị tu sĩ Ấn giáo này đã bảo trợ các bữa ăn ngày Chúa nhật để sơ Elsie giúp cho những người bịnh này. Chính ông và vợ của ông nấu các thức ăn cho họ. Vào các ngày Chúa nhật, sơ Elsie đến nhà của tu sĩ này để lấy thức ăn phân phát cho những người sơ gặp trên đường. Vị tu sĩ nói thêm: “Tôi không thấy ai làm công việc vô vị lợi như thế. Sơ ấy cho họ ăn với tình thương của một người mẹ. Cho những người như thế ăn là điều tôi không thể nghĩ đến.” Tại Ấn độ, nhiều người xem những người bịnh tâm thần như thứ dơ bẩn, tiềm ẩn bạo lực và bị nguyền rủa.

Một phụ nữ giúp sơ Elsie nấu thức ăn tại tu viện, trừ ngày Chúa nhật. Người tài xế giúp sơ Elsie chuyên chở thức ăn là một tín đồ Ấn giáo từng nghiện rượu. Từ khi từ bỏ được tật xấu, ông theo giúp sơ Elsie và không nghỉ ngày nào, vì ông biết nếu ông không giúp thì những người bệnh có thể không được ăn đúng giờ và họ có thể chờ đợi hoài.

Khi chiếc xe màu vàng của sơ Elsie chạy quanh các con đường của thị trấn Mithapur, dừng lại ít nhất là 40 vị trí, những người dân chạy ùa đến chiếc xe để nhận thức ăn của họ. Sơ Elsie đặt tên cho mỗi người và khi nghe gọi tên họ lên tiếng trả lời. Nhiều người mỉm cưởi khi nhận những gói thức ăn, nhưng một số nhận thức ăn mà không có biểu hiện gì. Dù họ cười hay không, sơ Elsie đều chúc lành cho mọi người khi sờ vào đầu hay vai của họ. Đối với những phụ nữ thì sơ ôm choàng họ. Sơ chia sẻ: “Ban đầu, tôi ngài chạm đến những người này, vì họ rất dơ. Nhưng bây giờ tôi nhìn thấy gương mặt của Chúa Giêsu ở trong mỗi người. Lẽ nào tôi không ôm Chúa Giêsu khi Ngài đến trước mặt tôi  trong hình hài như thế?”

Sơ Elsie là một y tá, làm việc trong một bệnh viện tư từ 37 năm. Sơ chia sẻ rằng công việc này đã biến đổi sơ và đưa sơ đến gần với Chúa Giêsu hơn. Sơ nói: “Tôi không thể giải thích hạnh phúc và sự hài lòng tôi hiện đang có.” Nếu cần thiết, sơ băng bó một vết thương cho họ nhưng thường thì sơ không có thời gian để chăm sóc y tế cho những người trên đường phố.

Một ngày của sơ bắt đầu từ 3 giờ sáng. Sơ dành 2 tiếng rưỡi để cầu nguyện riêng và cầu nguyện cũng như tham dự Thánh lễ chung với cộng đoàn. Sơ chia sẻ: “Cầu nguyện là tảng đá mà trên đó tôi đứng.” 7 giờ sáng, sơ Elsie đến bệnh viện Tata ở Mithapur, rồi thăm các bệnh nhân và hỏi về tình trạng sức khỏe của họ trước khi bác sĩ đến thăm bệnh. Đến 11 giờ trưa, sơ trở về tu viện và bắt đầu đi phân phát thức ăn cho người bịnh tâm thần trên đường. Sau đó sơ cầu nguyện chung với cộng đoàn, thăm các người già ở lân cận. Đến 4 giờ chiều sơ trở lại bệnh viện làm việc cho đến 7 giờ.

Nói về sứ vụ đặc biệt của mình, sơ Elsie mỉm cười chia sẻ: “Cha Titus Mandy, một cha sở trước đây, khi trên đường trở về sau khi dâng Thánh lễ ở một giáo xứ lân cận, đã nhìn thấy một người bệnh tâm thần đang ăn phân bò. Điều này khiến cha xúc đông.” Cha Mandy đã chia sẻ câu chuyện với sơ Elsie và bày tỏ ao ước làm điều gì đó cho những người khốn khổ này. Thế là sơ Elsie đã tình nguyện giúp họ. Sơ bắt đầu sứ vụ từ ngày lễ Giáng sinh năm 2010 và sơ cứ tiếp tục, không có ngày nào nghỉ.

Cha Vinod Karumalikal, một linh mục ở địa phương, cho biết là những người bịnh tâm thần cần được chăm sóc đặc biệt, nhưng gia đình họ lại ném họ ra ngoài đường. Nhiều gia đình đã đưa người bịnh đi xe lửa đến trạm cuối nằm ở biên giới giữa Ấn độ và Pakistan rồi để họ lại đó. Nhiều lần cha cũng tham gia giúp sơ phân phát thức ăn cho người bịnh. Có nhiều người cộng tác với sơ Elsie và các nữ tu cùng dòng. Các sơ không phải mua rau quả, gạo hay các thứ khác để nấu các phần ăn. Một đại lý bán hành và khoai tây sẵn sàng cung cấp bao nhiêu hành và khoai mà các sơ cần. Các chủ tiệm giúp đỡ sơ Elsie vì họ biết sơ đang làm công việc cao quý mà họ không thể làm.

Công việc của sơ Elsie thật sự là rao giảng Tin mừng. Khi mà việc rao giảng Tin mừng tại Ấn độ ngày càng trở nên khó khăn, công việc của sơ Elsie thật sự là một kiểu mẫu cho Giáo hội Công giáo khi nó giúp cho tín đồ các tôn giáo khác hiểu Kitô giáo nghĩa là gì.    

Hồng Thủy

 (VaticanNews 03.09.2018)

Hãy bình luận đầu tiên

Để lại một phản hồi

Thư điện tử của bạn sẽ không được hiện thị công khai.


*