Từ ngày 04.05 đến ngày 09.05.2020 _ Phút lắng đọng Lời Chúa

04.05.2020

THỨ HAI TUẦN 4 PHỤC SINH

Ga 10,11-18

 

Lời Chúa:

“Tôi chính là Mục Tử nhân lành. Mục tử nhân lành hy sinh mạng sống mình cho đoàn chiên.” (Ga 10,11)

Câu chuyện minh họa:

Có một chàng sinh viên, sau khi tốt nghiệp đại học, đã không chọn cho mình một ngành nghề chuyên môn, nhưng lại đi chăn cừu thuê. Anh cho biết: Mỗi ngày anh phải làm việc tới mười tám tiếng đồng hồ và làm tất cả bảy ngày trong tuần. Suốt thời gian ở trên núi, anh hoàn toàn cô đơn, chỉ bầu bạn với chú chó, chú ngựa và hai ngàn con cừu.

Mỗi tuần một lần, người ta đem đến cho anh thực phẩm, thư từ và đạn dược. Công việc của anh là làm sao giữ cho đàn cừu được ở chung một chỗ, dẫn chúng đến nơi có cỏ và có nước, đồng thời bảo vệ chúng khỏi thú dữ.

Anh kể: một buổi sáng nọ, có một nhóm cừu tự rời khỏi bầy, thế là tôi phải bỏ tất cả thời gian để lần theo dấu vết của chúng. Ngay khi vừa mới tìm thấy, thì một cơn mưa bão ập xuống, khiến tôi và những con cừu vừa ướt lại vừa bị lạnh cóng suốt đêm.

Suy niệm:

Người mục tử biết chiên của mình không những về số lượng nhưng biết cả về thể chất, con nào khỏe, con nào đau yếu, con nào ngoan ngoãn, con nào hư đốn… Ngài biết từng con chiên vì Ngài luôn dõi theo, và lắng nghe từng con chiên. Ngài ân cần đến bên từng con chiên như người mẹ dịu dàng bên đứa con nhỏ của mình, biết được tài năng, sức lực và cả những thành công hay thất bại của từng con chiên. Vậy, do những kiến thức hay kinh nghiệm nào mà Chúa biết từng con chiên, có phải do kiến thức từ cõi lòng của người chăn chiên?

Chúng ta là chiên của Chúa, dĩ nhiên chúng ta cũng phải nghe tiếng Chúa và biết Chúa qua Kinh Thánh, qua cầu nguyện và qua sự kết hiệp mật thiết với Chúa, để chúng ta tỏ tường thánh ý Ngài và thi hành trong cuộc sống. Theo Chúa, chúng ta sẽ được sự sống đời đời và sống dồi dào trong ân sủng Chúa như Ngài đã tuyên bố: “Tôi là cửa. Ai qua tôi mà vào thì sẽ được cứu. Người ấy sẽ ra vào và gặp được đồng cỏ.”

Lạy Chúa, giữa những ồn ào và bon chen của cuộc sống, xin cho con biết dùng những khoảng lặng bên Chúa để con lắng nghe tiếng Chúa và cảm được tình Chúa yêu con.

05.05.2020

THỨ BA TUẦN 4 PHỤC SINH

Ga 10,22-30

 

Lời Chúa:

“Tôi ban cho chúng sự sống đời đời; không bao giờ chúng phải diệt vong và không ai cướp được chúng khỏi tay tôi.” (Ga 10,28)

Câu chuyện minh họa:

Trong thiệp báo tin Maria Cristina Cella Mocellin qua đời không mang màu đen tang chế nhưng được viền màu xanh hy vọng của cây cỏ tươi. Chính giữa nổi bật cánh hoa hồng, đọng những giọt sương mai lóng lánh. Bên trong là di ảnh của Cristina, tươi trẻ, duyên dáng và lộng lẫy trong chiếc áo ngày cưới. Bên dưới bức ảnh là lời nguyện trích từ nhật ký của Cristina lúc còn thiếu nữ: Lạy Cha, xin dâng Cha niềm vui của con như ca khúc chúc tụng Cha, trái tim con như căn nhà tiếp đón Cha và cuộc đời con để Cha thực hiện điều Cha muốn.

Và… cuộc đời Cristina kết thúc vào năm 26 tuổi. Chiếc bướu ung thư ác tính nơi tử cung mắc phải năm 18 tuổi, tưởng đã chữa lành, nào ngờ tái xuất hiện. Nàng đã có hai con một trai một gái. Cristina đang đợi đứa con thứ ba. Khi vị bác sĩ báo hung tin: “Cristina, tôi rất tiếc phải cho bà biết chứng ung thư quái ác tái xuất hiện”, Cristina im lặng một giây. Lấy lại bình tĩnh nàng nhìn thẳng vào mắt vị bác sĩ và nói:

– Tôi đang có thai. Tôi đang mang thai, bác sĩ ạ!

Vị bác sĩ hiểu ngay. Ông không dám đề nghị với nàng lối trị liệu hóa học, vì như thế có nghĩa là giết chết bào thai!

Maria Cristina sinh hạ Riccardo vào tháng 8 năm 1994. Ngay sau đó, nàng bắt đầu các phương pháp trị liệu hóa học, nhưng quá trễ, bướu ung thư đã ăn sâu nơi nội tạng. Người mẹ trẻ anh dũng êm ái trút hơi thở cuối cùng ngày 22.10.1995, để lại 3 con thơ.

Suy niệm:

Bà mẹ trẻ trong câu chuyện trên đây là hình ảnh đẹp, vì bà đã dám chết để cho con được sống. Đó cũng chính là họa ảnh Chúa Giêsu đã chết vì nhân loại. Chúa Giêsu đã đến trần gian để cứu con người khỏi vũng lầy tội lỗi, và đã chăm sóc từng người chúng ta. Chúa quan tâm đến từng hoàn cảnh, từng cuộc đời, và Ngài muốn chúng ta được hạnh phúc. Sự chăm sóc ấy không những để chúng ta được hạnh phúc đời này nhưng Ngài còn muốn chúng ta được hạnh phúc ở sự sống đời sau, nếu chúng ta biết lắng nghe và bước đi trong đường lối của Ngài.

Phần chúng ta, chúng ta có biết hy sinh cho anh chị em mình chưa? Cuộc sống của chúng ta có họa lại hình ảnh của Chúa Giêsu, Vị mục tử nhân lành không?

06.05.2020

THỨ TƯ TUẦN 4 PHỤC SINH

Ga 12,44-50

 

Lời Chúa:

“Ai tin vào tôi, thì không phải là tin vào tôi, nhưng là tin vào Đấng đã sai tôi” (Ga 10,44)

Câu chuyện minh họa:

Người ta kể lại câu chuyện sau đây: Có ba tín hữu nọ, một ông nhà nghèo, một ông nhà giàu và người thứ ba là kẻ bất lương đều chết trong một giờ và sau đó phải ra tòa Chúa phán xét. Thiên Chúa hỏi ông nhà nghèo: – Vì lý do gì mà ngươi không lo tìm hiểu và tuân giữ Lời Chúa ghi trong sách Koran.

Anh nhà nghèo gãi tai và thưa: – Dạ! Lạy Chúa, vì con nghèo quá, nên phải đầu tắt mặt tối lo kiếm gạo nuôi thân, không còn gì cả.

Chúa trả lời: – Ông Hellen đã nghèo hơn ngươi rất nhiều thế mà có được chút tiền là ông để dành một nửa để học luật Chúa và khi nào không có tiền trả lệ phí thì ông nhịn đói, đứng ngoài trường học nghe lóm Rabbi Eliaza giảng giải Lời Chúa.

Và Thiên Chúa quay sang hỏi ông nhà giàu: – Còn ngươi. Tại sao con lại không tìm học hỏi và tuân giữ luật Chúa?

Ông nhà giàu thưa: – Dạ, tại vì con phải lo công việc quản trị của cải, tiền bạc và các dịch vụ làm ăn. Bận bịu tíu tít, còn giờ đâu mà học hỏi sự gì?

Thiên Chúa phán: – Ngươi đâu có giàu có bằng thầy Rabbi Eliaza, ông ấy có một trăm chiếc tàu buôn bán đủ mọi thứ hàng hóa và rất bận rộn với công việc kinh doanh, nhưng Rabbi Eliaza vẫn tìm ra giờ để học hỏi luật Chúa.

Sau cùng, Chúa hỏi tên bất lương: – Còn ngươi, kẻ gian ác. Tại sao ngươi đã không học hỏi luật Chúa?

Tên bất lương tìm cách chữa lỗi: – Lạy Chúa, con bị các đam mê lôi cuốn quá, nên không còn nghĩ đến gì khác nữa.

Thiên Chúa bảo hắn: – Ngươi đâu có bị người ta cám dỗ và say mê như Giuse khi sống bên Ai Cập xưa kia. Ngày đêm bị vợ quan tổng quản Putipha níu kéo, rủ rê cám dỗ phạm tội với bà ta mà vẫn chống trả tới cùng.

Thế là cả ba người đều phải án phạt sống xa rời Thiên Chúa và chôn vùi trong nơi khổ ải của âm ty, âm phủ.

Suy niệm:

“Ai tin vào tôi, thì không phải là tin vào tôi, nhưng là tin vào Đấng đã sai tôi”. Chúng ta thấy được mối tương quan mật thiết của Ngài với Chúa Cha. Chúa Giêsu còn khẳng định mạnh mẽ hơn nữa: “Ta và Chúa Cha là một”. Ngài ở trong Chúa Cha và Chúa Cha ở trong Ngài, vì Ngài hằng luôn làm đẹp lòng Chúa Cha. Là người môn đệ Chúa, chúng ta cần trở nên đồng hình đồng dạng với Ngài qua việc tuân giữ và thực hành Lời Chúa, chúng ta sẽ hạnh phúc.

Lạy Chúa, xin cho con luôn tìm thánh ý Chúa và thực hành trong đời sống, để đời sống con luôn phản ánh vẻ huy hoàng của Chúa.

07.05.2020

THỨ NĂM TUẦN 4 PHỤC SINH

Ga 13,16-20

 

Lời Chúa:

“Chính Thầy biết những người Thầy đã chọn.” (Ga 13,18b)

Câu chuyện minh họa:

Một đan sĩ ẩn mình trong sa mạc tu luyện. Ông bị hành hạ bởi đủ thứ cám dỗ nên quyết định rời khỏi căn chòi của mình để tìm một nơi khác.

Trong khi thầy loay hoay dọn hành lý chuẩn bị lên đường, chợt trong thấy một đan sĩ ở gần đó cũng lúi húi dọn hành lý. Thầy liền hỏi:

– Ông là ai vậy?

Người kia trả lời:

– Là “cái tôi” của anh. Nếu chỉ vì tôi mà anh ra đi thì anh nên biết rằng: dù anh đi đến đâu, tôi cũng theo anh đến đó.

Suy niệm:

Không ai biết mình hơn chính mình đâu. Và nơi mỗi người đều mang một “cái tôi” bên mình. Tùy cách sống của mỗi người mà “cái tôi” nơi mỗi người nặng hay nhẹ. Vì thế, chúng ta phải vượt lên “cái tôi” tiêu cực của mình bằng cách đối mặt và chấp nhận nó, để chúng ta suy nghĩ và sống tích cực hơn. Chúa Giêsu biết chúng ta hơn chúng ta biết chính mình. Nhưng Ngài vẫn chấp nhận chúng ta dù chúng ta có thế nào đi nữa như Madalêna, Phêrô, tên trộm lành… Ánh mắt của Thiên Chúa luôn dõi bước theo từng chặng đường trong cuộc đời chúng ta, không phải để theo dõi và xét xử nhưng với sự yêu thương và săn sóc.

Xin tình yêu Chúa biến đổi cuộc đời, cách sống và suy nghĩ của chúng con để chúng con luôn vui sống với ân ban của Chúa.

08.05.2020

THỨ SÁU TUẦN 4 PHỤC SINH

Ga 14,1-6

 

Lời Chúa:

Ðức Giêsu đáp: “Chính Thầy là con đường, là sự thật và là sự sống. Không ai đến với Chúa Cha mà không qua Thầy.” (Ga 14,6)

Câu chuyện minh họa:

Người ta kể rằng: Có một gia đình kia. Chồng là người ngoại đạo. Ông không tin vào Chúa. Ông còn luôn miệng nhạo báng, khinh miệt những hành vi thờ phượng kính mến Chúa. Ngược lại, bà vợ thì rất sùng đạo, luôn dạy con giữ đạo sốt sắng. Ngày nào bà cũng dắt con đi lễ cầu nguyện. Dù sống giữa hai niềm tin trái ngược nhau, nhưng đứa con trai duy nhất của họ vẫn hiếu thảo với cha mẹ. Cho tới một hôm, em lâm bệnh hiểm nghèo. Em biết rằng mình chẳng còn sống được bao lâu ở dương gian. Em đã mạnh dạn hỏi bố rằng: “Bố ơi, trong ít ngày nữa con sẽ không còn sống ở dương gian nữa! Con xin bố hãy dạy cho con biết, con phải tin theo ai? Theo bố hay theo mẹ? Tin theo bố thì chẳng có thiên đàng để tiếp tục sự sống, chẳng có Chúa hay có Mẹ để yêu thương và bảo vệ cho con được hạnh phúc đời đời? Còn tin theo mẹ, thì có Thiên Chúa là cha nhân lành sẽ ban thưởng hạnh phúc thiên đàng vĩnh cửu và có Mẹ Maria luôn bầu cử chở che.

Ông bố nghe mà tái tê lòng. Ông ôm con vào lòng và nói: “Con hãy tin theo mẹ”. Đứa bé lại nói tiếp: “Nhưng nếu bố không tin theo mẹ, thì làm sao con có thể chờ đợi bố ở trên thiên đàng được?” Trước lời nói đơn sơ và chân thành của em bé, ông bố đã không kiềm nổi những giọt nước mắt ứ tràn nơi khoé mắt, và để mặc cho nó tuôn tràn trên gò má già nua của ông. Kể từ ngày đó, ông đã đổi đời, ông chọn Chúa là lẽ sống và là cùng đích của đời mình.

Suy niệm:

Vì lười biếng mà ông bố đã cố chấp không tin nhận Chúa, không sống đạo, mặc dù trong thâm sâu của cõi lòng ông vẫn tin rằng có Chúa. Trước sự thắc mắc của đứa con sắp sửa từ giã cõi đời, ông đã phải nuốt vào những giọt nước mắt mặn đắng để nói lên sự thật.

Chúa Giêsu là con đường để chúng ta bước theo Ngài. Con đường của Ngài là con đường khổ giá, con đường tìm và thi hành thánh ý Cha. Chúng ta là môn đệ của Ngài, thì chúng ta phải đi con đường ấy mà thôi. Con đường ấy không phải trải đầy thảm hoa nhưng là con đường hẹp, đầy chông gai, thử thách… Đó là con đường của sự từ bỏ, đẫm máu của đỉnh đồi Canvê, tận hiến và hy sinh vì tình yêu. Và chỉ có con đường duy nhất dẫn chúng ta đến ơn cứu độ là Chúa Giêsu, Ngài là đấng trung gian duy nhất mạc khải cho chúng ta về Chúa Cha: “Ai thấy Thầy là thấy Chúa Cha”. Ước gì cuộc sống của chúng ta cũng nói lên được rằng, ai thấy người Kitô hữu là thấy Thiên Chúa.

Xin cho đời sống chúng con luôn phản ánh vẻ nhân hậu của Chúa, qua đó, người khác nhận biết Chúa là con đường đưa họ tới ơn cứu độ.

09.05.2020

THỨ BẢY TUẦN 4 PHỤC SINH

Ga 14,7-14

 

Lời Chúa:

Ông Philipphê nói: “Thưa Thầy, xin tỏ cho chúng con thấy Chúa Cha, như thế là chúng con mãn nguyện.” (Ga 14,8)

Câu chuyện minh họa:

Có một vị ẩn sĩ sống khiêm tốn và nghèo khó. Ngày kia, một thiên thần đến với ngài: “Chúa sai tôi đến gặp ngài, ngài có thể xin bất cứ điều gì ngài muốn. Vậy, ngài có muốn được ơn chữa bệnh không?” Vị ẩn sĩ trả lời: “Không, thà để chính Chúa chữa trị thì tốt hơn”. Thiên thần lại đề nghị: “Hay ngài có muốn trở thành mẫu gương để người khác nhìn vào mà sống tốt đẹp hơn không?” Ẩn sĩ khiêm tốn nói: “Không, bởi thế tôi sẽ trở thành trung tâm của sự chú ý.”

Cuối cùng thiên thần nói: “Ít nhất ngài nên xin một điều gì đó vì Chúa muốn thế.”

“Vâng, tôi xin điều này: xin cho mọi việc thiện được thực hiện qua tôi mà tôi không hề hay biết”. Thế là lời ước của vị ẩn sĩ thành hiện thực, Thiên Chúa ban cho cái bóng của ngài có được mọi quyền năng. Nơi nào có bóng ngài đi qua người bệnh được chữa khỏi, niềm vui thay cho sầu khổ và đất đai trở thành phì nhiêu. Nhưng ẩn sĩ không hề hay biết điều đó, vì dân chúng chỉ chú ý đến cái bóng, đến độ không biết đến ngài.

Suy niệm:

Ông Philipphê xin Chúa Giêsu tỏ cho thấy Chúa Cha. Đó cũng là tâm trạng của rất nhiều người trong chúng ta muốn thấy quyền năng của Thiên Chúa qua những dấu lạ chẳng hạn. Nhưng thật ra Thiên Chúa đã tỏ ra quyền năng của Ngài trong cuộc đời chúng ta rất nhiều mà chúng ta không nhận ra. Chúng ta đòi hỏi mọi sự xảy ra quá mức tầm thường mà những gì thường xảy ra thì chúng ta lại không nhận ra. Tìm kiếm Thiên Chúa là điều tốt và nên làm đối với người Kitô hữu. Bên cạnh đó, chúng ta cần đi xa hơn nữa là làm sao để đời sống chúng ta phản ánh dung mạo Thiên Chúa, qua chúng ta, người khác nhận biết Thiên Chúa.

Chúa luôn gần gũi và yêu thương từng người trong chúng con, xin cho chúng con sống xứng đáng với tình thương ấy và làm cho tình yêu ấy lan tỏa đến những nơi chúng con phục vụ.

Têrêsa Mai An

Gp. Mỹ Tho

Hãy bình luận đầu tiên

Để lại một phản hồi

Thư điện tử của bạn sẽ không được hiện thị công khai.


*