27.07.2020
THỨ HAI TUẦN XVII THƯỜNG NIÊN
Mt 13,31-35
Lời Chúa:
“Nước Trời cũng giống như chuyện nấm men bà kia lấy vùi vào ba thúng bột, cho đến khi tất cả bột dậy men”. (Mt 13,33).
Câu chuyện minh họa:
Một em bé lúc 13 tuổi bị mọi người xua đuổi, vì em mắc bệnh phong cùi nên mất quyền sinh sống với cộng đoàn. Một nhà truyền giáo bất chợt đi ngang qua nhìn thấy vậy, ông cảm thấy thật đau lòng nên vội vàng xuống xe bênh vực cho em. Không những nhà truyền giáo này chỉ bênh vực cho em bé bất hạnh. Mà còn đem em về trung tâm của mình để săn sóc.
Vừa khóc vừa cảm động, em hỏi nhà truyền giáo:
– Tại sao ông tốt với tôi như vậy?
Em bé gọi nhà truyền giáo bằng ông, vì đây là một linh mục Công giáo đang công tác mục vụ cho bệnh nhân ở làng bên cạnh.
– Tại sao ông tốt và lo lắng cho tôi như vậy?
Nhà truyền giáo trả lời:
– Bởi vì Thiên Chúa là Cha đã dựng nên tôi và dựng nên con.
Tất cả chúng ta được Thiên Chúa dựng nên giống hình ảnh của Ngài, và được Ngài yêu thương cách trọn vẹn, Ngài cũng muốn chúng ta yêu thương liên đới với nhau. Vì chính Ngài đã sai Con Một mình xuống trần gian là Đức Kitô để giúp cho mỗi người chúng ta sống xứng đáng với phẩm vị của mình là con cái Thiên Chúa. Vì thế, vâng lời Ngài dạy, cha săn sóc cho con. Và từ đó em bé 13 tuổi bị bệnh phong cùi này không những không quên được những cử chỉ của nhà truyền giáo, mà còn xin được làm đồ đệ của Chúa Giêsu và dùng những năm tháng còn lại của đời em để săn sóc cho các người phong cùi khác nặng hơn em tại trung tâm người phong cùi của nhà truyền giáo.
Suy niệm:
Một chút men không đáng kể gì so với một thúng bột, nhưng sự khiêm tốn, thầm lặng ấy đã mang lại một hiệu quả kỳ diệu. Mỗi người chúng ta đã lãnh nhận nấm men là đức tin, chúng ta có bổn phận làm cho nấm men ấy được lan rộng khắp nơi, trong môi trường sống, trong gia đình, nơi làm việc… Chính khi nấm men ấy được lan rộng là chúng ta làm trổ sinh những hạt giống Lời Chúa được gieo vãi trong tâm hồn. Tuy vậy, có những môi trường nấm men ấy không được đón nhận nhưng chúng ta cương quyết dấn thân, thì chắc chắn nơi ấy Chúa sẽ biến đổi lòng họ cho nên tốt hơn.
Lạy Chúa, xin ban cho con một đức tin vững mạnh, để cùng với anh chị em con làm chứng cho Chúa giữa lòng xã hội hôm nay.
28.07.2020
THỨ BA TUẦN XVII THƯỜNG NIÊN
Mt 13,36-43
Lời Chúa:
“Xin Thầy giải nghĩa dụ ngôn cỏ lùng trong ruộng cho chúng con nghe”. (Mt 13,36).
Câu chuyện minh họa:
Có một chuyện ngụ ngôn kể rằng:
Một hôm Satan ra lệnh cho một người kia phải thi hành một trong ba điều nó yêu cầu, nếu không nó sẽ cướp linh hồn người đó. Ba điều đó là: giết cha, hành hạ người em, uống rượu. Người đó ngẫm nghĩ: giết cha, đánh đập người em là điều trái với đạo lý làm người, còn uống rượu thì dễ quá, ai mà không làm được. Thế là anh ta quyết định đi uống rượu. Lúc đầu anh ta còn làm chủ được, nhưng về sau không còn làm chủ được mình nữa, anh đã say lúy túy và kết quả đã diễn ra đúng như quỷ mong đợi. Anh ta đã giết cha, hành hạ người em và còn làm nhiều điều tội lỗi khác.
Suy niệm:
Tội ác luôn tiềm ẩn trong con người chúng ta, nếu chúng ta không biết làm chủ bản thân mình thì có thể chúng ta sẽ trở thành kẻ giết người. Con người vốn dĩ hướng về điều thiện, nhưng ma quỷ xui khiến con người vào điều dữ. Vì thế, con người luôn bị giằng co giữa thiện và ác. Tuy nhiên, vì bản tính con người đã bị thương tích do tội nguyên tổ, nên phần nào chúng ta cũng dễ rơi vào cám dỗ tội lỗi. Do đó, chúng ta cần nhờ đến ơn Chúa, qua việc cầu nguyện, siêng năng lãnh nhận các bí tích.
Lạy Chúa, xin giúp con sáng suốt trước những cạm bẫy của thế gian, để tâm hồn con luôn thuộc về Chúa, và trung thành với tình yêu của Ngài.
29.07.2020
THỨ TƯ TUẦN 17 THƯỜNG NIÊN
Thánh nữ Martha
Ga 11,19-27
Lời Chúa:
“Cô Mácta đáp: “Thưa Thầy, có. Con vẫn tin Thầy là Đức Kitô, Con Thiên Chúa, Đấng phải đến thế gian.” (Ga 11,)
Câu chuyện minh họa:
Có một người rất keo kiệt, lúc nào cũng chắt bóp chẳng dám ăn tiêu gì. Tích cóp cả đời, anh ta để dành được cả một gia tài lớn.
Không ngờ một ngày, Thần Chết đột nhiên xuất hiện đòi đưa anh ta đi. Lúc này anh ta mới nhận ra mình chưa kịp hưởng thụ chút gì từ số tiền kia. Anh ta bèn nài nỉ:
– Tôi chia một phần ba tài sản của tôi cho Ngài, chỉ cần cho tôi sống thêm một năm thôi.
– Không được. – Thần Chết lắc đầu.
– Vậy tôi đưa Ngài một nửa. Ngài cho tôi nửa năm nữa, được không? – Anh ta tiếp tục van xin.
– Không được. – Thần Chết vẫn không đồng ý.
Anh ta vội nói:
– Vậy… tôi xin giao hết của cải cho Ngài. Ngài cho tôi một ngày thôi, được không?
– Không được. – Thần Chết vừa nói, vừa giơ cao chiếc lưỡi hái trên tay.
Người đàn ông tuyệt vọng cầu xin Thần Chết lần cuối cùng:
– Thế thì Ngài cho tôi một phút để viết chúc thư vậy.
Lần này, Thần Chết gật đầu. Anh run rẩy viết một dòng:
– Xin hãy ghi nhớ: “Bao nhiều tiền bạc cũng không mua nổi một ngày”.
Suy niệm:
Trước cái chết của Ladarô, “Đức Giêsu thổn thức trong lòng và xao xuyến”. Ngài cho thân xác Ladarô sống lại không phải để kéo dài tuổi thọ trần gian nhưng còn là cách Chúa biểu lộ quyền năng của Ngài trên những người có lòng tin, như Ngài đã khẳng định: “Ai tin vào Ta thì dẫu chết cũng sẽ sống và mọi kẻ sống mà tin vào Ta, sẽ không phải chết bao giờ”. Nhân cơ hội này, Chúa đã dẫn lối cho những người đang hiện diện đến với niềm tin phục sinh. Sự phục sinh mà qua đó tử thần bị đánh bại, một cuộc sống mới được mở ra cho chúng ta. Chính Chúa Giêsu phục sinh là cánh cửa mở đường cho những ai tin, Ngài đã đập tan sự tối tăm của tội lỗi và sự dữ, dẫn tới nguồn sống đầy hy vọng, nơi đó chỉ còn đọng lại một tình yêu bất diệt.
Lạy Chúa, xin cho chúng con luôn đặt niềm tin vào phía trước, nơi Đức Kitô phục sinh đang chờ đón để mỗi ngày con thêm xác tín hơn vào tình yêu và ơn cứu độ của Chúa.
30.07.2020
THỨ NĂM TUẦN 17 THƯỜNG NIÊN
Mt 13,47-53
Lời Chúa:
“Nước Trời giống như chuyện chiếc lưới thả xuống biển, gom được đủ thứ cá. Khi lưới đầy, người ta kéo lên bãi, rồi ngồi nhặt cá tốt cho vào giỏ, còn cá xấu thì vứt ra ngoài.” (Mt 13,47-48)
Câu chuyện minh họa:
Satan phàn nàn với Chúa: Chúa bất công quá. Khối đứa tội lỗi ngập đầu mà Chúa cũng đưa chúng về. Thực ra, có những đứa trở về rồi tái phạm năm lần bảy lượt. Vậy mà Chúa cứ tiếp đón chúng. Còn tôi đây chỉ lầm lỡ nặng một chút thì Chúa lên án đời đời. Thật bất công quá.
Chúa phán: Này, ngươi đã từng sám hối và xin tha thứ lần nào chưa?
Suy niệm:
Một xã hội có rất nhiều loại người khác nhau. Người tốt, người xấu lẫn lộn, thế nhưng Thiên Chúa vẫn không thưởng người tốt ngay lập tức cũng như không phạt người xấu ngay khi người đó phạm tội. Nhờ thế, chúng ta mới tồn tại và có cơ hội để sửa đổi, vì ai trong chúng ta không một lần phạm tội. Điều quan trọng và cần thiết là mỗi người chúng ta có biết ăn năn sám hối sau mỗi lần phạm tội hay không. Thiên Chúa vẫn kiên nhẫn với chúng ta và chờ đợi chúng ta quay về với Ngài. Đến ngày tận thế, Ngài sẽ phân biệt kẻ xấu và người tốt để thưởng phạt.
Lạy Chúa, xin cho chúng con biết cảm thông với những bất toàn của người khác và giúp họ quay về với Chúa, cũng như ý thức những bất toàn của bản thân mà chạy đến lòng thương xót Chúa.
31.07.2020
THỨ SÁU TUẦN XVII THƯỜNG NIÊN
Thánh Inhaxiô Loyôla, linh mục
Mt 13,54-58
Lời Chúa:
“Người không làm nhiều phép lạ tại quê hương mình, vì họ không tin”. (Mt 13,58).
Câu chuyện minh họa:
Trong truyện cổ Trung Hoa có kể rằng: Dương Phủ lúc còn nhỏ nhà nghèo, nhưng hết sức cấy cày để phụng dưỡng cha mẹ. Một hôm ông nghe bên đất Thục có ông Võ Tề đại sư rất nổi tiếng, ông liền xin song thân đến tầm sư học đạo. Đi được nửa đường, ông gặp một vị lão tăng bảo ông rằng:
– Được gặp Võ Tề đại sư, chẳng bằng gặp Phật.
Dương phủ hỏi: Phật ở đâu?
Lão tăng bảo rằng: ngươi cứ quay trở về, gặp người nào quấn vải trên người, đi dép ngược, là chính Đức Phật đó.
Dương phủ nghe lời quay về, đi đường chẳng gặp ai cả. Về tới nhà, đêm khuya, trời tối, ông gọi cửa. Mẹ ông nghe tiếng con mừng quá, chạy vội ra, quấn vội chiếc mền vào người, đi đôi dép ngược ra mở cửa cho ông. Bấy giờ ông nhìn kỹ, giống như hình dáng Đức Phật mà lão tăng đã mô tả.
Từ đó, ông mới hiểu ra rằng: Phật chẳng ở đâu xa, mà là chính cha mẹ ở trong nhà. Đúng như cha ông ta vẫn nói:
“Tu đâu cho bằng tu nhà –
Thờ cha kính mẹ mới là đạo con”.
Suy niệm:
Thói thường, những gì quá quen sẽ trở nên tầm thường, không có gì là quan trọng. Những người đồng hương với Chúa Giêsu đã có thành kiến với Ngài, vì họ biết được gốc gác, gia cảnh của Ngài: con bà Maria, con bác thợ mộc… Vì thế, họ không nhận ra thiên tính của Ngài là Thiên Chúa, cho dẫu họ đã từng chứng kiến những phép lạ Ngài làm. Chính sự kiêu ngạo, cố chấp mà dân Do Thái không nhận ra một Thiên Chúa đang sống cùng với họ.
Lời Chúa hôm nay cũng chất vấn mỗi người chúng ta về thái độ chúng ta đối với Chúa. Chúng ta có thực sự để Chúa mở lòng chúng ta không hay chúng ta chỉ đóng khung Chúa trong một định kiến?
Lạy Chúa, xin cho con nhận ra Chúa mỗi ngày qua anh chị em, tha nhân, và trong mọi biến cố. Amen.
01.08.2020
THỨ BẢY TUẦN 17 THƯỜNG NIÊN
Thánh Alphongsô Maria Liguori, giám mục, tiến sĩ Hội Thánh
Mt 14,1-12
Lời Chúa:
Nhà vua lấy làm buồn nhưng đã trót thề, lại thề trước khách dự tiệc, nên truyền lệnh ban cho cô”. (Mt 14,9)
Câu chuyện minh họa:
Ngày nọ, có một vị Samurai đến thu nợ của người đánh cá. Người đánh cá nói: “Tôi xin lỗi, năm vừa qua tôi thật tệ, tôi không có đồng nào để trả ngài”. Vị Samurai nổi nóng, rút kiếm ra định giết người đánh cá ngay lập tức. Rất nhanh trí, người đánh cá nói: “Tôi cũng đã học võ và sư phụ tôi khuyên không nên đánh nhau khi đang tức giận”. Vị Samurai nhìn người đánh cá một lúc, sau đó từ từ hạ kiếm xuống. “Sư phụ của ngươi rất khôn ngoan, sư phụ của ta cũng dạy như vậy. Đôi khi ta không kiểm soát được nỗi giận dữ của mình. Ta sẽ cho ngươi thêm một năm để trả nợ và lúc đó chỉ cần thiếu một xu thôi chắc chắn ta sẽ giết ngươi.”
Vị Samurai trở về nhà khi đã khá muộn. Ông nhẹ nhàng đi vào nhà vì không muốn đánh thức vợ, nhưng ông ta rất bất ngờ khi thấy vợ mình và kẻ lạ mặt mặc quần áo Samurai đang ngủ trên giường, nổi điên lên vì ghen và giận dữ, ông nâng kiếm định giết cả hai, nhưng đột nhiên lời của người đánh cá văng vẳng bên tai: “Đừng hành động khi đang giận dữ”.
Vị Samurai ngừng lại thở sâu, sau đó cố tình gây ra tiếng động lớn. Vợ ông thức dậy ngay lập tức, kẻ lạ mặt cũng vậy, hóa ra đó chính là mẹ ông. Ông gào lên “chuyện này là sao vậy, suýt nữa tôi đã giết cả hai người rồi”. Vợ ông giải thích: “Vì sợ kẻ trộm lẻn vào nhà nên thiếp đã cho mẹ mặc quần áo của chàng để dọa chúng”. Một năm sau, người đánh cá gặp lại vị Samurai và nói: “Năm vừa qua thật tuyệt vời, tôi đến để trả nợ cho ngài đây, có cả tiền lời nữa” người đánh cá phấn khởi nói. Nhưng vị Samurai trả lời: “Hãy cầm lấy tiền của ngươi và về đi”, Ngươi đã trả xong nợ rồi”.
Suy niệm:
Câu chuyện để lại cho chúng ta ấn tượng về sự kiềm chế tính nóng nảy, nếu không chế ngự nó thì có lẽ vị Samurai sẽ phải hối hận suốt đời. Cũng vậy, trong cuộc sống chúng ta đừng vội vàng hành động hay quyết định một điều gì khi đang nóng nảy cũng như vui quá độ mà không ý thức được việc mình làm. Vì khi đó ta không đủ sáng suốt để phân định. Chính vì một lời thề, mà một mạng người công chính đã bị đánh mất trong tay vua Hêrôđê. Dù biết mình quyết định không đúng nhưng Hêrôđê vẫn cho chém đầu ông Gioan vì ông coi trọng địa vị của mình hơn là một chân lý.
Qua cái chết của Gioan, chúng ta thấy được sức mạnh tinh thần của người môn đệ sẵn sàng hy sinh mạng sống mình để bảo vệ chân lý, sẵn sàng từ bỏ mọi sự để thuộc về Thiên Chúa.
Mang danh Kitô hữu, chúng ta có can đảm làm chứng cho Chúa chống lại những bất công không?
Lạy Chúa, xin cho chúng con biết yêu mến sự thật và làm chứng cho sự thật trong môi trường sống của chúng con.
Têrêsa Mai An
Gp. Mỹ Tho
Để lại một phản hồi