21.11.2022
THỨ HAI TUẦN XXXIV THƯỜNG NIÊN
Đức Mẹ dâng mình trong đền thờ
Mt 12,46-50
Lời Chúa:
“Phàm ai thi hành ý muốn của Cha tôi, Đấng ngự trên trời, người ấy là anh chị em tôi, là mẹ tôi.” (Mt 12,50)
Câu chuyện minh họa:
Tom Dooley sinh trưởng trong một gia đình giàu có ở St. Louis, Missouri. Khi còn nhỏ, Tom có mọi sự Tom muốn.
Tom muốn làm Bác sĩ. Đó có thể là một cách bảo đảm có tiền để hưởng thụ cuộc sống. Tom đã có thể chăm chỉ học hành hơn, nhưng thực ra anh chỉ học đủ để thi đậu. Cuối cùng anh cũng đã thật sự trở thành Bác sĩ. Rồi Tom gia nhập Hải quân và được gởi sang Việt Nam để phục vụ.
Đến Việt Nam, Tom thấy hàng ngàn người nghèo đói, đau khổ và rất nhiều người bệnh tật. Họ đã bỏ nhà cửa đi tìm tự do. Là một Bác sĩ. Tom cũng biết được rằng có nhiều người chưa từng bao giờ đi Bác sĩ, vì những nơi đó không có Bác sĩ.
Kinh nghiệm làm việc ở Việt Nam đã biến đổi đời sống của Bác sĩ Tom. Ông bỏ ý định làm giàu. Sau khi nghỉ làm việc cho Hải quân, Bác sĩ Tom trở lại vùng Đông Nam Á và mở một bệnh viện nhỏ ở Lào. Ông học tiếng Lào. Ông yêu mến người Lào. Người Lào tin tưởng và yêu mến ông. Ông huấn luyện một số người làm y tá và điều dưỡng viên để chăm sóc bệnh nhân.
Một ngày kia Bác sĩ Tom khám phá ra ông bị bệnh ung thư. Ông biết mình không còn sống được bao lâu nữa. Ông làm việc nhiều hơn để giúp những người đau ốm. Ông dâng hiến đời mình cho Chúa Kitô. Ông mất năm 1961 khi được 34 tuổi.
Suy niệm:
Thi hành ý Chúa không dựa trên lý thuyết suông nhưng dựa trên những việc làm cụ thể. Bác sĩ Tom đã khám phá ra kho tàng cao quý ẩn chứa trong bổn phận của mình, không những người khác được cứu mà chính ông đã mua được phần thưởng trên thiên đàng rồi.
Phần chúng ta là những môn đệ của Đức Kitô, chúng ta cần sống triệt để Tin mừng của Người. Dù những việc làm của chúng ta có phải nếm mùi đau khổ và thất bại, bị coi thường hay ghen tương nhưng chúng ta cần phải can trường vì biết rằng Chúa cũng đã từng bị loại bỏ, bị đóng đinh và bị giết như một tội nhân.
Lạy Thầy Giêsu, xin cho chúng con luôn biết thi hành ý Chúa để trở nên những người anh em cùng huyết nhục với Ngài.
22.11.2022
THỨ BA TUẦN XXXIV THƯỜNG NIÊN
Thánh Cêcilia, trinh nữ, tử đạo
Lc 21,5-11
Lời Chúa:
“Sẽ không còn tảng đá nào trên tảng đá nào”. (Lc 21,6)
Câu chuyện minh hoạ:
Nữ tu Briel Martina Dòng Thánh Clara kể lại một kinh nghiệm của người bạn linh mục. Vị linh mục truyền giáo đó qua Châu Mỹ Latinh xây bệnh viện và trường học để phục vụ người nghèo. Ngài miệt mài suốt mười năm và ngạc nhiên thấy nhiều người trong giáo đoàn đến các giáo điểm của các nhà truyền giáo khác. Ngày kia Ngài kết thân với một ông lão rất ngoan đạo lúc nào cũng luẩn quẩn ở nhà thờ và giúp các linh mục.
Ông nhìn Ngài mà khóc. Ông nói thưa cha con không muốn làm cha đau lòng nhưng con phải nói thật với cha, cha đem đến cho chúng con nhiều thứ tốt đẹp, cha làm việc thật vất vả, nhưng cha không đem Chúa Giê-su đến với chúng con, chúng con cần Chúa Giê-su.
Suy niệm:
Lời Chúa hôm nay thuật lại việc Chúa Giê-su báo trước đền thờ Giê-ru-sa-lem là nơi cao quí thánh thiêng cũng sẽ bị tàn phá: “Những gì anh em đang chiêm ngưỡng đó sẽ không còn tảng đá nào trên tảng đá nào” (Lc 21,16). Lời tiên báo này của Chúa Giê-su cũng là những dấu hiệu về ngày tận thế.
Để nhận ra ngày ấy, Chúa nói đến việc xuất hiện các tiên tri giả, về chiến tranh, đói kém và sự bắt bớ… nhưng người tin Chúa không phải sợ hãi vì nếu những ai đã bền lòng thì họ sẽ nhận được sự sống đời đời.
Lạy Chúa, xin giúp chúng con luôn biết sống Lời Chúa trong cuộc sống hằng ngày, để chuẩn bị cho ngày Chúa đến. Amen.
23.11.2022
THỨ TƯ TUẦN XXXIV THƯỜNG NIÊN
Lc 21,12-19
Lời Chúa:
“Anh em đừng lo nghĩ phải bào chữa cách nào. Vì chính Thầy sẽ cho anh em ăn nói thật khôn ngoan…” (Lc 21,14-15).
Câu chuyện minh họa:
Một sĩ quan người Anh có đức tin mạnh mẽ được phái đến phục vụ ở một xứ nọ. Ông cùng gia đình xuống thuyền để đi đến đó. Thuyền rời bến được vài ngày thì biển động mạnh, một cơn bão kinh khủng ập đến làm thuyền có nguy cơ bị đắm. Sự lo lắng nỗi sợ hãi xâm chiếm tất cả mọi người trên thuyền. Vợ của viên sĩ quan là người tỏ ra lo sợ hơn cả. Bà trách cứ chồng bà, vì trái với phản ứng sợ hãi của vợ, ông tỏ ra rất bình tĩnh. Thái độ bình tĩnh này bị bà xem như một biểu lộ sự thiếu lo lắng, yêu thương đối với bà và con cái. Sau khi nói vài lời ngắn gọn với vợ, ông rời căn phòng, nhưng liền sau đó ông quay trở lại với thanh kiếm trên tay. Với ánh mắt thảm não, ông tiến về phía người vợ và dí mũi kiếm vào ngực bà. Lúc đầu bà này sợ tái mặt, nhưng sau đó bỗng bà cười lớn tiếng, không hề tỏ vẻ sợ hãi.
– Làm sao em có thể cười khi em cảm thấy mũi nhọn của lưỡi kiếm trên ngực em? Em không sợ sao? – viên sĩ quan hỏi.
– Làm sao em sợ được – bà trả lời, – khi em thấy lưỡi kiếm ấy ở trong tay một người thương em.
– Vậy tại sao em lại muốn anh sợ cơn bão tố này khi anh biết rằng nó ở trong tay của Cha anh là Người hằng yêu mến anh?”
Suy niệm:
Là môn đệ Chúa Kitô, Người sẽ không bỏ rơi khi chúng ta bám víu và trông cậy vào Người. Người sẽ không bỏ chúng ta khi gặp thử thách, dù bị ghét bỏ, Người cũng sẽ bảo vệ chúng ta. Phần chúng ta, chúng ta cần phải thi hành sứ mạng của mình đó là cơ hội để làm vinh danh Chúa. Để thực hiện tốt điều đó, chúng ta cần tạo mối liên hệ với Thiên Chúa để kín múc sức mạnh nơi Người, và dẹp bỏ mọi bức tường ngăn cách để đến với tha nhân.
Ước gì trong mọi hoàn cảnh chúng ta luôn nhớ đến sứ mạng chứng nhân của mình để kiên tâm bền chí, dù có phải gặp gian nan thử thách vì có Chúa ở cùng.
24.11.2022
THỨ NĂM TUẦN XXXIV THƯỜNG NIÊN
Các thánh Tử Đạo Việt Nam
Ga 12,24-26
Lời Chúa:
“Thầy bảo thật anh em, nếu hạt lúa gieo vào lòng đất mà không chết đi, thì nó vẫn trơ trọi một mình…” (Ga 12,24).
Câu chuyện minh họa:
Hôm ấy, có người nông dân mang thóc giống gieo trên thửa ruộng của mình. Đang khi gieo thì trời nổi gió lớn. Có nhiều hạt rơi xuống ruộng bùn nhưng cũng có nhiều hạt bị gió thổi bạt lên vệ đường kề bên.
Bấy giờ những hạt giống nằm trên vệ đường khô ráo cảm thấy mình quá hên so với bao nhiêu hạt thóc bạn đang phải ngoi ngóp ngụp lặn dưới bùn, bèn tỏ lòng thương hại và an ủi các bạn thóc dưới sình bằng những lời ngạo mạn: “Đáng thương thay thân phận khốn khổ của các anh. Đang khi chúng tôi đây thì được ở nơi khô ráo ngon lành, còn các anh lại phải chìm lĩm trong vũng bùn tanh tưởi. Đang khi chúng tôi được tắm mình dưới nắng, thì các anh lại phải ngụp lặn trong chốn tối tăm. Đang khi chúng tôi được nhìn ngắm bầu trời xanh, nhìn ngắm những bông hoa tươi đẹp bên vệ đường thì các anh chẳng thấy gì, chẳng biết gì… Cuộc đời chúng tôi đầy hào quang, còn cuộc đời các anh đang tàn tạ. Bất hạnh thay cho các anh!…”
Hạt lúa ấy vừa dứt lời thì bỗng đâu có một bàn chân nặng nề dẫm đạp lên mình nó, khiến nó bị gãy đôi. Sau đó, những bánh xe từ xa chạy đến, lạnh lùng chà nát nó và những hạt lúa khác nát tan. Những hạt lúa may mắn còn nguyên vẹn lại hoá thành mồi ngon cho côn trùng và chim chóc!
Trong khi đó, những hạt lúa tưởng là bất hạnh chìm lĩm trong bùn, thì qua vài hôm sau đã ngoi lên thành những mầm non đầy sức sống. Những mầm non ấy vươn lên phơi phới, triển nở thành những bụi lúa xum xuê. Không đầy ba tháng sau, từ một hạt lúa nhỏ nhoi chìm ngập trong bùn, nó trở thành những bông lúa thơm tho tuyệt đẹp, kết thành hàng trăm hạt vàng khoe mình dưới nắng.
Suy niệm:
Hạt lúa chìm trong bùn tưởng chừng như không còn gì nữa, thế nhưng nó lại mang lại những hạt lúa vàng chắc mẩy. Chúa Giêsu đã chấp nhận bị nghiền nát, bị hủy diệt, nhưng Người đã chiến thắng và đạt tới vinh quang bất diệt. Các anh hùng tử đạo cũng đã đi theo con đường của vị Vua chí thánh, chấp nhận từ bỏ sự sống, sẵn sàng hy sinh để minh chứng cho một tình yêu vĩnh cửu và đã vui hưởng hạnh phúc vinh quang. Nhờ những giọt máu anh dũng ấy, đã làm trổ sinh hoa trái đức tin. Vì thế, chúng ta còn ngần ngại gì nữa khi phải đối diện với những thử thách về đức tin, khi phải hy sinh để minh chứng cho một niềm tin?
Lạy Chúa, xin cho con luôn biết noi gương các Thánh Tử Đạo yêu mến Chúa hết lòng, và can đảm làm chứng cho một niềm tin kiên trung trước vô vàn cám dỗ của thế gian này.
25.11.2022
THỨ SÁU TUẦN XXXIV THƯỜNG NIÊN
Lc 21,29-33
Lời Chúa:
“Trời đất sẽ qua đi nhưng những lời Thầy nói sẽ chẳng qua đâu.” (Lc 21,33)
Câu chuyện minh họa:
Vị sư già ngồi cạnh bên một con đường nhỏ, hai mắt nhắm nghiền, chân xếp bằng, hai tay đặt trên gối và thả tâm hồn lặng trôi theo dòng suy tưởng.
Bất thình lình những suy tư của ông bị quấy rầy bởi một giọng nói khàn khàn và lộ vẻ thiếu kiên nhẫn của một kiếm sĩ Samurai: “Ông già! Hãy nói cho ta biết thế nào là thiên đường và địa ngục”! Ban đầu, như thể không hề nghe thấy lời nói của người võ sĩ đạo, vị thiền sư cứ thản nhiên như không, nhưng dần dần đôi mắt ông từ từ mở ra và thoáng hiện một nụ cười từ vành môi trong khi người võ sĩ đạo vẫn đứng đó, chờ đợi một cách thiếu kiên nhẫn. Sự bực bội của người võ sĩ cứ tăng dần, tăng dần theo từng giây, từng giây trôi qua.
“Ngươi muốn biết một điều bí mật rằng thế nào là thiên đường và thế nào là địa ngục ư?”, vị thiền sư trả lời “Một kẻ lôi thôi lếch thếch, tay chân vấy đầy những thứ bẩn thỉu, đầu tóc bù xù không chải chuốt, hơi thở thì sặc mùi hôi lê theo một thanh gươm cùn rỉ sét. Một kẻ ngu ngốc và bị mẹ cho ăn mặc tức cười như thế kia mà lại muốn hỏi ta về thiên đàng và địa ngục ư?” Võ sĩ đạo sau khi nghe những lời ấy liền nổi cơn tam bành, rút gươm ra và vung lên quá đầu. Gương mặt anh ta đầy giận dữ và dòng máu chảy trong huyết quản sôi lên ngay khi sắp chém đầu vị thiền sư.
“ĐẤY LÀ ĐỊA NGỤC”. Vị thiền sư ôn tồn nói khi thanh gươm vừa tới cổ. Chỉ trong một tích tắc, người võ sĩ đạo dừng nhát chém trong sự kinh ngạc tột đỉnh. Anh ta cảm thấy hối hận và cảm phục vị thiền sư, người dám đánh đổi cả mạng sống mình chỉ để cho anh ta một bài học. Anh ta buông thanh gươm và những giọt nước mắt ăn năn rơi trên khoé mắt.
“CÒN ĐÂY, LÀ THIÊN ĐƯỜNG”, vị thiền sư nói.
Suy niệm:
Thiên đàng, hỏa ngục hiện diện ngay trong cuộc sống mỗi người. Cũng vậy, triều đại Thiên Chúa luôn ở giữa nhân loại, ngay trong tâm hồn, trong cuộc sống và trong từng cách sống của mỗi người. Trời đất này, thế hệ này là vật chất sẽ qua đi, nhưng Lời Chúa vẫn luôn tồn tại và mang lại hạnh phúc cho những ai biết sống và thực hành Lời Chúa.
Lạy Chúa, Lời Chúa luôn bền vững, sắc bén và thích hợp với mọi thời đại. Xin Chúa giúp chúng con biết dọn dẹp mảnh đất đời mình để hạt giống Lời Chúa được tự do tăng trưởng.
26.11.2022
THỨ BẢY TUẦN XXXIV THƯỜNG NIÊN
Lc 21,34-36
Lời Chúa:
“Anh em hãy tỉnh thức và cầu nguyện luôn…” (Lc 21,36)
Câu chuyện minh họa:
Người ta kể rằng dưới chân lâu đài Mamara của Hoàng đế Maximilian là dòng nước trong vắt của vùng biển Adriatique. Ở chiều sâu mấy chục thước nước phía dưới có một hang động từng làm say mê nhiều thợ lặn. Điều thú vị nhất là thỉnh thoảng mấy người thợ lặn đó đã tìm được những viên ngọc đẹp nhất trong hang động này lại thuộc quyền sở hữu của Quận chúa Reiner. Thế nhưng sau một thời gian dài, người ta khám phá các viên ngọc ấy bị nhạt màu. Nhiều chuyên gia về ngọc được triệu đến. Sau nhiều lần nghiên cứu, thử nghiệm, họ đã nhận định rằng để có được vẻ tươi đẹp nguyên thủy, các viên ngọc ấy phải được ngâm lại dưới đáy biển sâu. Và đúng vậy, sau một thời gian trầm mình dưới giòng nước trong của vùng biển này, dần dần các viên ngọc đã phục hồi được vẻ đẹp long lanh của thuở ban đầu.
Suy niệm:
Đời sống người Kitô hữu cần được dìm mình trong ân sủng Chúa qua đời sống cầu nguyện, tiếp xúc với Chúa, ở lại với Chúa… để kín múc sức sống dồi dào từ nơi Người là suối nguồn ân thánh, mang lại hạnh phúc và bình an cho tâm hồn. Như viên ngọc cần được ngâm mình trong dòng nước thế nào thì người Kitô hữu cũng cần được ở lại trong ân sủng Chúa như vậy. Chúa Giêsu tha thiết mời gọi chúng ta “hãy tỉnh thức và cầu nguyện luôn hầu đủ sức thoát khỏi mọi điều sắp xảy đến và đứng vững trước mặt Con Người. Vì thế, chúng ta cần duy trì sự tỉnh thức và cầu nguyện, để chúng ta vượt qua cám dỗ trong đời. Tỉnh thức giúp ta duy trì mối liên hệ với Chúa, cầu nguyện giúp ta có sức mạnh để cùng Chúa tiến bước.
Lạy Chúa, xin cho con luôn duy trì mối liên hệ với Chúa qua đời sống cầu nguyện và tỉnh thức, để con có sức mạnh chiến đấu chống lại mọi cơn cám dỗ.
Têrêsa Mai An
Gp. Mỹ Tho
Để lại một phản hồi