22.07.2019
THỨ HAI TUẦN 16 THƯỜNG NIÊN
Thánh nữ Maria Madalêna
Ga 20,1-2.11-18
Lời Chúa:
“Đức Giêsu nói với bà Maria Mac-đa-la: này bà, sao bà khóc? Bà tìm ai?” (Ga 20,15)
Câu chuyện minh họa:
Trong tập truyện biến ngôn LM. Nil-il-le-me-tơ đã kể lại câu chuyện sau đây:
Có một người đàn bà đạo đức nọ suốt đời chỉ nuôi một nỗi khát khao duy nhất, đó là được xem thấy dung nhan Chúa trước khi chết. Một đêm nọ, trong giấc mơ của bà, Thiên Chúa cho biết Ngài sẽ đến thăm bà nội trong đêm mai. Thế là ngày hôm sau, người đàn bà đã sửa soạn nhà cửa và chuẩn bị một bữa ăn thịnh soạn để đón tiếp và đãi “Vị Thượng Khách”. Người đàn bà chờ đợi mãi mà vẫn không thấy Chúa đến. Đêm về khuya, bà đã thiếp đi trong sự chán nản. Bỗng có tiếng Chúa nói với bà rằng:
– Tại sao Cha đến mà con không tiếp đón Cha?
Người đàn bà đã giải thích là bà đã ngồi chờ đợi Ngài suốt buổi tối ở trước cổng nhà. Rồi Chúa cho bà biết Chúa đã đến nhà bà bằng cổng sau. Rồi Ngài hẹn đêm sau đó Ngài sẽ đến.
Thế là ngày hôm sau, người đàn bà đạo đức lại chuẩn bị một lần nữa với hy vọng chắc chắn là thế nào cũng được gặp Chúa. Chuẩn bị xong bà lại ngồi chờ Chúa, bà chờ mãi cho đến tối, cứ chạy ra cổng trước, rồi chạy vào cổng sau, nhưng tuyệt nhiên không thấy tăm hơi một vị khách nào cả. Lần này trong giấc mơ, Chúa cũng hiện ra và trách móc người đàn bà, Ngài cho biết Ngài đã đến qua cửa sổ. Thế rồi lần này Ngài lại cho hẹn ở tại một giếng nước trong vùng. Nghe đến đây, người đàn bà chợt nhận ra trò chơi “cút bắt” của Chúa. Ngài giải thích cho bà:
– Nếu con chỉ muốn thấy Cha ở một nơi nào đó mà thôi, thì con sẽ không bao giờ thấy Cha được ở mọi nơi. Cha cho con thấy Cha, không phải là một lần trước khi con chết, nhưng là mỗi ngày, mỗi giờ, mỗi phút trong cuộc đời của con. Và điều kiện để con có thể thấy Cha, là con hãy từ bỏ khát vọng được xem thấy Cha bằng con mắt trần tục, vì con mắt ấy quá hữu hạn để nhìn thấy sự vô biên của Cha. Con chỉ có thể xem thấy Cha bằng con mắt của con tim con mà thôi.
Suy niệm:
Bà Maria đi tìm Chúa với ước mong được gặp Chúa, nhưng đến nơi lại không gặp được, bao kinh hãi, sợ sệt đã ập xuống trên bà. Chúa đã không để bà thất vọng, Ngài đã đến, gọi chính tên bà và bảo rằng Ngài vẫn đang sống. Thật không thể nào tả nổi niềm vui đang dâng trào trong bà. Những giọt nước mắt khóc tìm Chúa, Ngài đã không để cho vô dụng trước mặt Chúa, và bà đã tìm thấy niềm vui, nhờ kinh nghiệm: yêu Chúa nhiều và yêu mãnh liệt.
Con người chỉ có thể thấy Thiên Chúa bằng chính đôi mắt của con tim, và đôi mắt ấy chính là đôi mắt đức tin và tình yêu mến, mà chỉ có một mình Thiên Chúa mới có thể ban cho con người mà thôi. Trong những thử thách của cuộc sống, ta thường đi tìm ai? Đi tìm Chúa hay tìm chính mình?
Lạy Chúa, xin cho con biết tìm kiếm Chúa trong cuộc sống và nhận ra sự hiện diện của Ngài nơi những người con gặp gỡ hằng ngày.
23.07.2019
THỨ BA TUẦN XVI THƯỜNG NIÊN
Mt 12,46-50
Lời Chúa:
“ Người giơ tay chỉ các môn đệ và nói: “Đây là mẹ tôi, đây là anh em tôi. “ (Mt 12,49).
Câu chuyện minh họa:
André Frossard, một ký giả người Pháp đã cho xuất bản cuộc phỏng vấn Ðức Thánh Cha Gioan Phaolô II cách đây vài năm, là con của một người theo chủ nghĩa Marxit. Chính ông đã từng là một người cộng sản đầy xác tín…
Ngày nọ, ông phải đưa một người bạn đến một tu viện. Trong lúc chờ đợi người bạn, ông tò mò bước vào một nhà nguyện có đặt Mình Thánh Chúa. Ông không bao giờ nghĩ rằng Chúa đang chờ ông. Trong một phút chốc, ông bỗng nhận ra một ánh sáng thiêng liêng trong tâm hồn. Bừng dậy sau một cơn mê tăm tối, ông bước ra khỏi nhà nguyện chạy tức tốc đến người bạn và hô lớn: “Thiên Chúa hiện hữu. Ðó là một chân lý”.
Ông đã ghi lại kinh nghiệm thiêng liêng ấy trong một quyển sách với tựa đề: “Thiên Chúa hiện hữu. Tôi đã gặp Người”. Quyển sách đã được liệt kê vào danh sách của những tác phẩm bán chạy nhất…
Suy niệm:
Thiên Chúa là Đấng luôn hiện hữu, luôn ở kề bên chúng ta, nhất là những khi chúng ta gặp khó khăn, thử thách, và Ngài cũng hiện diện nơi những anh em chung quanh chúng ta. Vì thế, khi chúng ta làm việc bác ái với người khác là chúng ta làm cho chính Chúa vậy. Gia đình của Chúa chính là những người sống gần chúng ta, Ngài đề cao những người có liên hệ với Ngài không những bằng mối quan hệ huyết thống nhưng bằng hành động lắng nghe và tuân giữ Lời Chúa, trong đó Mẹ Maria là mẫu gương cho chúng ta vì Mẹ vừa thuộc gia đình ruột thịt vừa thuộc gia đình thiêng liêng của Chúa.
Là môn đệ của Chúa, chúng ta cần kiểm điểm đời sống mình mỗi ngày về bổn phận của mình đối với tha nhân, việc thực hành niềm tin của mình như thế nào để những lời dạy của Chúa luôn được sinh hoa kết quả dồi dào, và để niềm tin của chúng ta thể hiện sống động qua việc làm cụ thể.
Lạy Chúa, xin cho chúng con biết lắng nghe Lời Chúa cách sốt sắng và đem ra thực hành trong đời sống đức tin hằng ngày của mình để làm cuộc sống mỗi ngày trở nên tốt đẹp hơn.
24.07.2019
THỨ TƯ TUẦN XVI THƯỜNG NIÊN
Mt 13,1-9
Lời Chúa:
“Người dùng dụ ngôn mà nói với họ nhiều điều.” (Mt 13,3)
Câu chuyện minh họa:
Trong vườn một gốc nho bị héo úa giữa bao cây nho xanh mơn mởn. Tưới bao nhiên phân cũng chẳng thấy khá hơn. Cuối cùng, người chủ đào gốc lên xem, thì thấy có miếng gỗ chắn ngang gốc thân nho.
Suy niệm:
Chúa Giêsu đã dùng hình ảnh gần gũi của người gieo hạt để dạy các môn đệ và mỗi chúng ta bài học về lòng quảng đại của Thiên Chúa và cách đón nhận của con người. Cách chung, khi gieo trồng người ta cần chăm bón: nước, phân, giống, cài xới đất… ngoài ra còn lệ thuộc vào hạt giống có hấp thu hay không nữa. Hạt giống có nẩy mầm và lớn lên hay không là do cả hai yếu tố. Cũng vậy, lời giảng dạy của Chúa Giêsu là hạt giống, tâm hồn mỗi người là mảnh đất, nếu Lời Chúa được gieo vãi mà gặp mảnh đất gai góc thì hạt giống sẽ bị bóp nghẹt. Lời giảng của Chúa gieo vào tâm hồn chúng ta mà nơi đó chứa đầy những nết xấu, tội lỗi, không có sự ăn năn hối cải thì hạt giống Lời Chúa sẽ héo tàn đi. Vì thế chúng ta cần mở lòng ra đón nhận ơn Chúa với tất cả lòng yêu mến và quảng đại, để hạt giống Lời Chúa được tự do tăng trưởng.
Lạy Chúa, xin giúp mỗi người chúng con biết dùng Lời Chúa soi rọi cuộc đời, để chúng con làm cho hạt giống Lời Chúa gieo nơi tâm hồn chúng con được lớn lên mỗi ngày và sinh hoa kết quả như lòng Chúa mong ước.
25.07.2019
THỨ NĂM TUẦN XVI THƯỜNG NIÊN
Thánh Giacôbê tông đồ
Mt 20,20-28
Lời Chúa:
“Con Người đến không phải để được người ta phục vụ, nhưng là để phục vụ và hiến dâng mạng sống làm giá chuộc muôn người. (Mt 20,28)
Câu chuyện minh họa:
Một ông vua giàu có nọ không bao giờ cảm thấy thỏa mãn, bởi vì tất cả tài sản mà ông có đều do sự miễn cưỡng đóng góp của thần dân. Ông tự so sánh mình với những người hành khất: người hành khất nhận được tiền của do lòng thương của người khác, còn ông, ông nhận được tiền do sự cưỡng bách.
Ngày nọ, ông vua giàu có đã quyết định làm một việc táo bạo: đó là cải trang thành người hành khất để cảm nghiệm được những đồng tiền bố thí… Thế là mỗi ngày Chúa Nhật, ông biến mình thành một người ăn xin lê lết trước cửa giáo đường. Ông cho tất cả những tiền ăn xin được vào một chiếc hộp nhỏ. Tuy không là bao so với cả kho tàng của ông, nhưng có lẽ nó vẫn có giá trị hơn… Ông tự nghĩ: bây giờ ta nới thực sự là người giàu có nhất trên đời, bởi vì tiền của ta nhận được là do lòng thương xót của con người, chứ không do một sự cưỡng bách nào.
Khi đã gom góp được một số tiền khá lớn sau những năm tháng ăn xin trước cửa các giáo đường, ông đã xin từ chức khỏi ngai vàng và đi đến một phương xa, nơi không ai có thể nhận ra ông. Ông mua một mảnh đất, và tự tay cất được một ngôi nhà tranh đơn sơ. Không mấy chốc, do sự hòa nhã, vui tươi của ông, mọi người trong lối xóm đều mến thương ông, nhất là các em bé. Ông kể chuyện cho chúng nghe, ông đem chúng đi câu cá, ông dạy chúng ca hát.
Trong đám trẻ nhỏ, có một cậu bé gia đình còn nghèo hơn cả ông nữa. Cậu bé chỉ có vỏn vẹn một con chim họa mi. Nghe tin ông đau nặng, cậu bé đã vội vàng mang con chim đến tặng ông, với hy vọng rằng con chim sẽ hót cho ông được khuây khỏa.
Ðón nhận món quà, con người đã từng là vua của một nước mới thốt lên: “Từ trước đến nay, tất cả những gì tôi có, tôi đều lãnh nhận do lòng thương xót của người khác. Người ta cho tôi, nhưng không phải là cho tôi mà là cho một người hành khất. Giờ đây, với món quà tặng là con chim này, người ta tặng cho tôi với tất cả tấm lòng yêu thương… Chắc chắn, tôi là người hạnh phúc nhất trên trần gian”.
Một thời gian sau đó, trong vùng, có một người táđiền nghèo bị người chủ đe dọa lấy nhà và trục xuất ra khỏi mảnh vườn đang canh tác. Nghĩ đến cảnh hai vợ chồng và 7 đứa con dại bị đuổi ra khỏi nhà, ông vua không thể nào ăn ngủ được… Cuối cùng, ông quyết định tặng chính mảnh vườn và ngôi nhà của mình cho gia đình người tá điền nghèo… Và một lần nữa, không một đồng xu dính túi, ông lên đường trẩy đi một nơi khác.
Bùi ngùi vì phải chia tay với những người quen biết trong vùng, nhưng ông cảm thấy hạnh phúc vô cùng, bởi vì lần đầu tiên ông cảm nghiệm được niềm vui của sự ban tặng. Ông hiểu được rằng cho thì có phúc hơn là nhận lãnh… Lần này, ông thốt lên với tất cả xác tín: “Tôi là người hạnh phúc nhất trên trần gian này”.
Suy niệm:
Hạnh phúc của một con người là trao ban chứ không phải nhận lãnh, người cao cả nhất là người phục vụ chứ không phải để người khác phục vụ mình. Bài Tin mừng này nằm trong bối cảnh Chúa Giêsu tiên báo cuộc thương khó lần thứ ba. Ngài sắp bước vào cuộc khổ hình, là thời gian Sự thiện đối diện với sự dữ. Ngài đang hướng tới con đường tự hủy mình, tự xóa mình ra không để hiến dâng mạng sống mình vì nhân loại tội lỗi này. Các môn đệ không hiểu chương trình của Ngài nên nảy sinh một tư tưởng chiếm hữu quyền bính dẫn đến sự ganh tị, tranh chấp và loại trừ nhau. Nhân đây, Ngài cũng nói lên ý nghĩa của quyền bính không phải lãnh đạo, điều khiển, thống trị, áp đặt… nhưng là quyền bính của ánh sáng, sự sống và sự thật được diễn tả bằng sự hiền lành, khiêm nhượng, phục vụ, hy sinh và hiến dâng mạng sống.
Lạy Chúa, xin cho chúng con biết sống tâm tình của người môn đệ Chúa là tự hủy mình, phục vụ, hy sinh vì tha nhân, để mãi mãi chúng con tìm thấy niềm hạnh phúc vô biên nơi Chúa.
26.07.2019
THỨ SÁU TUẦN XVI THƯỜNG NIÊN
Thánh Joachim và thánh Anna, song thân Đức Maria
Mt 13,18-23
Lời Chúa:
“Kẻ được gieo trên nơi đất tốt, đó là kẻ nghe Lời và hiểu, thì tất nhiên sinh hoa kết quả… “ (Mt 13,23)
Câu chuyện minh họa:
Có một lần người thợ làm xà bông và một vị giáo trưởng đi dạo và chuyện trò với nhau. Người thợ làm xà bông đã nói: – Tôn giáo có ích gì? Tôn giáo nào cũng rao giảng chân lý, bình an, lòng thiện hảo. Nhưng ngài hãy nhìn vào thực trạng của thế giới: chiến tranh, đói khổ, và bao nhiêu hệ lụy khác xem ra sẽ chẳng bao giờ chấm dứt. Tôn giáo đâu có giúp được gì cho nhân loại?
Vị giáo trưởng im lặng và hai người tiếp tục đi qua một khu phố nghèo. Tại một con hẻm lầy lội, vị giáo trưởng chỉ vào một em bé ăn mặc bẩn thỉu, và nói:
– Ông hãy nhìn đứa bé kia. Ông cho rằng xà bông để tẩy xóa nhơ bẩn trên thân thể và quần áo của con người. Vậy ông hãy thử nhìn đứa bé kia. Xà bông của ông để làm gì? Với tất cả mọi thứ xà bông hiện có trên thế giới, đứa bé nhơ bẩn này vẫn cứ nhơ bẩn. Tôi chẳng biết xà bông dùng để làm gì?
Nghe lời ấy, người thợ làm xà bông cãi lại:
– Nó dơ bẩn là tại nó. Xà bông sẽ không có ích gì, nếu người ta không sử dụng nó.
Bấy giờ vị giáo trưởng mới nhỏ nhẹ nói:
– Đúng thế, xà bông sẽ vô ích, nếu người ta không sử dụng nó. Tôn giáo cũng vậy. Tôn giáo sẽ vô ích nếu con người không sống theo tôn giáo của mình.
Suy niệm:
Lời Chúa ban sự sống, sức mạnh cho những tâm hồn biết rộng mở và đón nhận. Và Lời Chúa sẽ vô ích cho những tâm hồn chai cứng, sỏi đá, nông cạn… Nơi mỗi người nếu như có nhiều những gai góc bóp nghẹt, sỏi đá cằn khô thì làm sao Lời Chúa sinh trưởng được. Trong thế giới này có quá nhiều sỏi đá làm bóp nghẹt sự sống con người: phá thai, tham nhũng, giết người,… khiến cho nhiều người không thể kiềm chế bản thân dẫn đến những đam mê bất chính, tội lỗi, trụy lạc…
Bổn phận của những Kitô hữu chúng ta cần biết lắng nghe và thực thi Lời Chúa, và cầu nguyện không ngừng để ma quỷ không cướp mất Lời đã được gieo vào lòng mỗi người.
Lạy Chúa, xin cho con can đảm nhặt những sỏi đá của tham lam, nhổ đi gai góc của ích kỷ đang cản bước tiến của con trên đường theo Chúa, để cùng với Mẹ Maria, con sống và thi hành ý Chúa trong cuộc đời.
27.07.2019
THỨ BẢY TUẦN XVI THƯỜNG NIÊN
Mt 13,24-30
Lời Chúa:
“Cứ để cả hai cùng lớn lên cho tới mùa gặt... (Mt 13,30).
Câu chuyện minh họa:
Một con gấu chó sống cô độc một mình trong một khu rừng vắng, chỉ vì gấu ta quá dữ. Vì sống cô độc như thế gấu ta buồn, nên mới lang thang đi tìm bạn.
Ở cách khu vực gấu sống không xa, có một ông già cũng sống chỉ có một mình. Hằng ngày, ngoài công việc vườn tược, ông chỉ chăm sóc mấy cây kiểng. Cảnh sống ấy đã làm cho ông già cũng cảm thấy cô đơn.
Một hôm, ông bỏ nhà ra đi cũng để tìm bạn. Vừa ra khỏi nhà được một quãng thì ông gặp chú gấu chó kia. Ông già sợ quá. Đang lúc ông còn bối rối, chưa biết phải xử trí thế nào, thì chú gấu đã lên tiếng:
– Ông già, ông dẫn tôi về nhà ông cho biết đi.
Là người sống lâu ở trong vùng, ông già đã nghe tiếng đồn về chú gấu này từ lâu rồi. Bởi đó, khi nghe gấu ta đề nghị dẫn hắn về nhà mình thì ông già thầm nghĩ: “nguy hiểm quá, dẫn nó về nhà, nó biết chỗ rồi đến khi nó đói, nó lại tìm đến bắt mình làm con mồi cho nó thôi”.
Tuy nhiên vì giữ phép lịch sự với gấu, hay đúng hơn là vì sợ làm phật ý gấu nên ông già lên tiếng:
– Lão này xin có lời mời ngài đến tệ xá của lão và dùng với lão một bữa ăn thanh đạm.
Rồi như để rào đón, ông già nói tiếp:
– Nhà lão nghèo nàn lắm. Bữa ăn mà lão mời ngài sẽ chỉ gồm toàn trái cây thôi. Không biết những thứ ấy Ngài có ưa không.
Chẳng quan tâm đến những lời rào đón của ông già, gấu ta nắm lấy tay ông già, rồi cả hai cùng sánh bước. Họ vừa đi vừa nói truyện với nhau xem ra rất đắc ý. Hôm ấy, sau bữa ăn thanh đạm, cả hai đã đồng ý về sống chung với nhau cho vui hầu làm vơi đi nổi sầu cô đơn. Công việc hàng ngày của ông già là săn sóc vườn tược để có trái cây ăn; còn gấu ta thì đi săn mồi đem về cả hai cùng ăn. Gấu thương ông già lắm, nên đã tình nguyện đuồi ruồi cho ông già mỗi khi ông ngủ trưa.
Lần kia, đang khi ông già ngủ trưa thì có một con ruồi bay đến đậu lên mặt ông già. Gấu ta đã đuồi nhiều lần rồi, nhưng ruồi cứ bay đi rồi lại quay trở lại.
Bực tức vì con ruồi khốn nạn kia, gấu tìm cách giết con ruồi. Thế là gấu lượm ngay một hòn đá lớn, nhắm con ruồi, lúc đó đang đậu trên mũi ông già và ném một cái thật mạnh. Vốn là một tay thiện xạ, nên gấu ném trúng ngay con ruồi. Con ruồi chết. Nhưng hỡi ôi, người bạn thân của gấu cũng hết thở.
Trên đời này, sự ác và sự thiện luôn luôn song hành với nhau. Bởi đó, khi loại trừ sự ác, nếu không khôn khéo thì sự thiện cũng bị thiệt hại lây.
Suy niệm:
Trong cuộc sống này vẫn luôn tồn tại người lành và kẻ dữ sống cùng nhau, thậm chí người lành luôn gặp rắc rối con kẻ dữ lại gặp may mắn. Tại sao Thiên Chúa lại không tiêu diệt kẻ dữ để bảo vệ người lành? Thiên Chúa là Đấng giàu lòng xót thương, vì Ngài yêu thương tất cả mọi người, và vì sứ mạng của Ngài là đến để tìm và cứu những người tội lỗi. Ngài không dung túng cho người tội lỗi nhưng cho họ có thêm cơ hội để thay đổi cuộc đời, ăn năn hối cải, nếu họ không tận dụng thời gian ấy thì ngày sau hết họ sẽ bị xét xử.
Chúa Kitô là hiện thân của lòng thương xót và sự khoan nhân. Ngài cũng mời gọi chúng ta sống long nhân hậu ấy bằng việc yêu thương, tôn trọng, và tha thứ cho người tội lỗi.
Lạy Chúa, xin mở rộng tâm hồn chúng con để chúng con cũng biết sống quảng đại như Chúa hầu đưa nhiều người về với Chúa hơn là loại trừ họ.
Têrêsa Mai An
Gp. Mỹ Tho
Để lại một phản hồi