Từ ngày 03.08 đến ngày 08.08.2020 _ Phút lắng đọng Lời Chúa

03.08.2020

THỨ HAI TUẦN 18 THƯỜNG NIÊN

Mt 14,22-36

 

Lời Chúa:

“Đức Giê-su bảo: “Họ không cần phải đi đâu cả, chính anh em hãy cho họ ăn.” (Mt 14,16)

Câu chuyện minh họa:

Cách đây vài thập niên, Calcutta khi ấy là một thành phố đông dân: ban ngày, người nghèo ngồi la liệt khắp phố, mong chờ lòng rộng rãi giúp đỡ của khách thập phương; ban đêm, họ không nơi cư trú phải nghỉ đêm trên các vỉa hè, hẻm cụt của thành phố. Một nữ tu trung niên người Albanie vốn đang phục vụ truyền giáo tại Ấn Độ, đã động lòng xót thương họ. Đêm ngày đối diện những cảnh nghèo hèn đau khổ của cư dân thành phố Calcutta, Chị đã tự hỏi: “Ta phải làm gì cho đám đông những người đáng thương này?”. Trở lại nhà dòng, Chị gom hết số tiền mình có, mua một căn nhà rẻ mạt và sửa chửa nó thành nơi cư trú qua đêm cho những kẻ không nhà. Bằng khả năng nhỏ bé nhưng với tấm lòng quảng đại to lớn, Chị muốn ra tay làm một cái gì đó giúp người khốn cùng không còn phải bơ vơ hiu quạnh nữa.

Không những lo cho họ có chỗ định cư, lại còn phải tìm nguồn cung cấp lương thực giúp họ sống qua ngày. Làm thế nào Chị nữ tu ấy- mà sau này người ta quen gọi là Mẹ Têrêsa- có thể nuôi đủ 9000 miệng ăn mỗi ngày? Chúa đã không chịu thua lòng bác ái của Mẹ. Nhiều bàn tay yêu thương sẵn sàng liên đới công việc từ thiện của Mẹ: một đôi bạn trẻ sắp lập gia đình, hy sinh không tổ chức tiệc cưới dành toàn bộ chi phí giúp người nghèo; Ủy Ban Nobel trao tặng Mẹ giải thưởng Nobel Hoà Bình năm 1979; nhiều phụ nữ thiện chí dâng hiến cuộc đời trong hội dòng Thừa Sai Bác Ái nối dài việc cứu tế.

Suy niệm:

Nhìn vào bài Tin mừng hôm nay, chúng ta thấy Chúa chủ động ban phát lòng thương xót, các môn đệ không xin Chúa làm phép lạ, đám đông cũng không… Ngài chạnh lòng thương đám đông nên Ngài chữa bệnh, giảng dạy và còn hóa bánh ra nhiều để nuôi đám đông, mà những người này không phải là những người bà con ruột thịt với Chúa. Qua đó, Chúa dạy các môn đệ cũng như mỗi người chúng ta về sự quảng đại, không ích kỷ lo cho bản thân, không phân biệt thành phần nào. Nhưng trong cuộc sống thực tế, rất khó khi chúng ta phải cho đi, và khi cho đi thường khi chúng ta chỉ dành phần cho những người có liên quan đến mình. Chúa Giêsu đã làm gương cho chúng ta về sự quan tâm đến mọi người nhất là người nghèo khổ, vì thế chúng ta là những môn đệ của Chúa, chúng ta cần liên đới với anh chị em, cảm thông, chia sẻ và cùng nhau góp phần xây dựng đời sống bác ái yêu thương ở trần gian này vì Nước Trời bắt đầu ngay tại nơi đây.

Hơn thế nữa, Chúa Giêsu còn ban cho chúng ta nguồn lương thực cao quý là chính Mình và Máu Ngài để mời gọi chúng ta thông dự bàn tiệc thiêng liêng mai sau, mang lại sự sống đời đời.

Lạy Chúa, xin giúp chúng con biết mở rộng tâm hồn để chúng con không thờ ơ trước những người đang cần đến con, và biết nhạy cảm trước nhu cầu của anh chị em, để chúng con chia sẻ cho nhau tình thương và lòng thương xót của Chúa.

 

 

 

 

04.08.2020

THỨ BA TUẦN 18 THƯỜNG NIÊN

Thánh Gioan Maria Vianney, linh mục

Mt 15,1-2.10-14

 

Lời Chúa:

“Sao môn đệ ông vi phạm truyền thống của tiền nhân, không chịu rửa tay khi dùng bữa”. (Mt 15,2)

Câu chuyện minh họa:

A-rit-tit là một tướng lãnh và chính trị gia nổi tiếng của Hy Lạp vào thế kỷ thứ V trước công nguyên. Ông thanh liêm tới nỗi dân chúng đã tặng ông biệt hiệu “A-rit-tit người công chính”.

Nhưng càng được người đời khen ông lại càng có nhiều kẻ thù. Và các đối thủ của ông đã cấu kết với nhau để kết án ông 10 năm lưu đày.

Có một thị dân không biết chữ, vừa khi thấy A-rit-tit đứng ở một góc phố mà chẳng biết đó là chính kẻ mới bị kết án, người ấy bèn nhờ ông viết tên A-rit-tit vào vỏ sò.

Sau khi đã viết xong và trao vỏ sò cho người ấy, A-rit-tit mới hỏi:

– Tại sao, ông viết phiếu ủng hộ việc bắt A-rit-tit đi đầy.

Người ấy trả lời:

– Tại sao ư? Bởi vì tôi không thể nào chịu được khi nghe thiên hạ cứ gọi ông ta là người công chính, thế thôi.

Không chịu được sự hiện diện của người công chính có thể là vì ghen tương mà cũng có thể là tại không muốn cải thiện cuộc đời.

Suy niệm:

Chúa Giêsu không đến để hủy bỏ lề luật nhưng Ngài đến để kiện toàn và làm cho luật trở nên sống động hơn bởi nó mang tính chất của tình yêu. Chúa Giêsu vẫn xác nhận việc giữ luật ngày Sabat nhưng phải vượt lên trên những quy luật cứng ngắt, luật vì con người chứ không phải con người vì luật. Ngài muốn mang tình thương và giải thoát con người khỏi ràng buộc của tội lỗi hơn là vì giữ luật mà quên đi tình người.

Thánh Gioan Maria Vianney đã sống ơn gọi linh mục cách triệt để theo lời mời gọi của Chúa. Ngài đã họa lại lòng thương xót và là máng chuyển ơn tha thứ cho những hối nhân. Tất cả những việc ngài làm chắc hẳn là do đời sống kết hiệp thâm sâu của ngài với Thiên Chúa. Ngài không cứ luật mà xử phạt nhưng đem lại tình thương và lòng nhân hậu cho những người đến với ngài.

Mỗi chúng ta cần học nơi ngài mẫu gương của lòng vị tha, đặt tình yêu vào luật lệ để chúng ta giữ luật cách nhẹ nhàng hơn, vì chúng ta hướng tới điều cốt lõi là được sống và ở lại trong Chúa.

Lạy Chúa Giêsu, xin giúp chúng con vừa tuân giữ luật Chúa, vừa mang đến tình yêu và lòng thương xót của Chúa đến cho những người chung quanh, để tình yêu Chúa luôn được hiện hữu.

 

 

 

 

 

05.08.2020

THỨ TƯ TUẦN 18 THƯỜNG NIÊN

Mt 15,21-28

 

Lời Chúa:

“Xin Thầy bảo bà ấy về đi, vì bà ấy cứ theo sau chúng ta mà kêu mãi!” (Mt 15,23)

Câu chuyện minh họa:

Elvire là con gái út trong một gia đình nghèo. Cô ước mơ trở thành cô giáo. Cô xin học bổng và ghi danh tại một trường Cao đẳng Sư phạm. Nhà trường chấp thuận với điều kiện: cô phải luôn giữ điểm trên trung bình.

Nhập học, Giáo sư dạy Triết lớp cô là một người vô thần. Mỗi lần nói về Giáo hội hay Đức Kitô, ông luôn tìm cách che đậy hay xuyên tạc. Elvire cảm thấy bất bình. Cô biết rằng nếu phản đối giáo sư, cô sẽ khó tránh khỏi việc lãnh về những con điểm không tốt.

Thế nhưng, lòng tin yêu Chúa Giêsu đã thúc bách cô. Nhiều lần cô can đảm giơ tay phát biểu. Có khi cô còn nói: “Thưa thầy, điều đó không đúng” hay “Em không đồng ý.”

Đôi lúc cô cảm thấy đuối lý trước đầu óc thông thái và “cáo già” của ông thầy. Thế nhưng, trong các lời phát biểu của cô luôn ánh lên tia sáng của niềm tin, thứ niềm tin ôm ấp chân lý. Điều này khiến người ta suy nghĩ.

Elvire không thích thú gì khi đương đầu với thầy mình. Nhưng cô không thể sống theo kiểu “nín thở qua cầu”. Thấy thế, các bạn cô cũng tìm cách khuyên ngăn, nhưng họ không thành công.

Thời gian trôi qua. Kỳ thi cuối khoá đã đến. Giây phút nhận kết quả mới hồi hộp làm sao. Elvire và các bạn mỗi người được phát một phiếu điểm. Tay cô run run mở phiếu. Chợt cô reo lên: “Điểm A”.

Thành quả cuối cùng trong lớp Triết học của Elvire là điểm tối đa.

Suy niệm:

Người đàn bà Canaan đã kiên trì và tha thiết kêu cầu Chúa để chữa lành cho con gái bà. Chúa đã nhiều lần thử thách đức tin của bà nhưng đức tin của bà ngày càng mạnh mẽ hơn, lắm khi Ngài đã làm thinh trước lời van xin. Chúa Giêsu đã dùng những thử thách để dẫn bà đến một đức tin chân chính, và nơi đó bà đã gặp được Chúa.

Còn chúng ta, trước thử thách về đức tin, thái độ của chúng ta như thế nào, chúng ta có dám mạnh dạn tuyên xưng đức tin không, hay vì chỉ lo cho lợi ích cá nhân? Trong hoàn cảnh như bà, đức tin của chúng ta có đủ mạnh, khiêm tốn và kiên trì không?

Lạy Chúa, xin cho con một đức tin bền vững, để giữa những thử thách, con luôn bền tâm theo Chúa đến cùng.

 

 

 

 

 

06.08.2020

THỨ NĂM TUẦN 18 THƯỜNG NIÊN

Chúa hiển dung

Mt 17,1-9

 

Lời Chúa:

“Đây là Con yêu dấu của Ta, Ta hài lòng về Người. Các ngươi hãy vâng nghe lời Người” (Mt 17,5)

Câu chuyện minh họa:

Có một cuốn phim mang tựa đề “Mặt nạ”, kể lại một câu chuyện về chú bé 16 tuổi, tên là Rocky. Chú mắc phải một chứng bệnh kỳ lạ khiến cho sọ và xương mặt chú phát triển khác thường, làm cho khuôn mặt chú bị biến dạng thật khủng khiếp. Nhiều người trông thấy chú, phải vội vã quay đi vì sợ hãi. Có kẻ lại chọc ghẹo, chế nhạo chú. Riêng chú thì chẳng bao giờ cảm thấy tủi thân, vì chú chấp nhận nó như một phần cuộc sống mình. Ngày nọ, chú và vài người bạn đi thăm khu công viên vui chơi. Họ vào một ngôi nhà được ráp kiếng và bật cười vì khuôn mặt họ bị những tấm gương làm cho biến dạng. Còn chú thì giật mình khi nhìn vào một tấm gương đã biến khuôn mặt méo mó của chú thành một khuôn mặt bình thường, nếu không muốn nói là rất đẹp trai. Lần đầu tiên trong đời, bè bạn chú đã nhìn thấy chú trong một trạng thái hoàn toàn mới mẻ. Họ đã nhìn thấy con người thực sự xinh đẹp bên trong của chú được bộc lộ ra bên ngoài.

Suy niệm:

Ngài đem các ông riêng ra một chỗ, để tỏ dung nhan thật của Ngài cho các môn đệ thấy, các môn đệ ngây ngất chiêm ngắm dung nhan Ngài, một dung nhan thánh thiện, rạng ngời mà các ông chưa thấy bao giờ. Qua đó, Ngài cũng mời gọi chúng ta là môn đệ của Ngài cũng tỏ hiện dung nhan thật của chúng ta là hình ảnh Thiên Chúa qua cách sống, cách xử sự. Sau khi Chúa cho các ông thấy dung nhan, Ngài dẫn các ông xuống núi để trở về cuộc sống bình thường. Một cuộc sống đầy dẫy những niềm vui và nỗi buồn. Chúng ta cũng hãy dùng cuộc sống mình để biểu lộ dung nhan Chúa. Nhờ sự kết hiệp sâu xa với Chúa, chúng ta mới dễ dàng nhận ra Ngài.

Lạy Chúa, xin cho chúng con cũng nhận ra vinh quang Chúa nơi cuộc sống của chúng con; và hơn hết, xin cho cuộc sống của chúng con luôn ánh lên dung nhan Chúa, để danh Chúa được nhiều người nhận biết.

 

 

 

 

 

07.08.2020

THỨ SÁU TUẦN 18 THƯỜNG NIÊN

Mt 16,24-28

 

Lời Chúa:

“Vì nếu người ta được cả thế giới mà phải thiệt mất mạng sống, thì nào có lợi gì? Hoặc người ta sẽ lấy gì mà đổi mạng sống mình?” (Mt 16,26)

Câu chuyện minh họa:

Thomas Morus (1478-1453) thủ tướng nước Anh, dưới thời  Henry VIII, bị tống ngục vì không chịu chối đạo. Sau đó ông bị kết án tử hình. Vợ liền tới thăm và hỏi chồng:

– Tại sao mình không lo cứu sống?

– Này em theo em nghĩ anh sống ở trần gian này được bao lâu nữa?

 – Sức khỏe anh hứa hẹn ít nhất được 20 năm nữa.

– Em đề nghị cho anh một hành động hết sức điên dại: để sống 20 năm mà phải hy sinh cả cuộc sống đời đời sao!

Suy niệm:

Sau cuộc sống trần gian này, chúng ta sẽ được Thiên Chúa gọi trả lẽ trước mặt Chúa về những gì chúng ta làm, những gì chúng ta không làm, những gì chúng ta đã nhận lãnh, và những ơn lành chúng ta lãnh nhận… Chúng ta thực thi bổn phận của mình như thế nào và bằng cách nào?

Chúa Giêsu đã dạy chúng ta “nếu người ta được cả thế giới mà phải thiệt mất mạng sống, thì nào có lợi gì? Hoặc người ta sẽ lấy gì mà đổi mạng sống mình?” Thật vậy, mạng sống con người được Chúa tạo dựng thật quý giá, nhưng đáng giá hơn cả là linh hồn chúng ta. Linh hồn chúng ta có thuộc về Chúa không là do cách sống của chúng ta. Theo Chúa là chấp nhận hy sinh, từ bỏ, vác thập giá hàng ngày mà theo. Theo Chúa là quyết liệt, dứt khoát trước những đòi hỏi và lựa chọn, cũng như chính Chúa Giêsu đã chọn vâng phục ý Cha, mà hiến mình vì nhân loại.

Lạy Chúa, xin cho chúng con biết chọn Chúa mỗi ngày và để Chúa chiếm lấy toàn bộ đời sống con.

 

 

 

 

 

08.08.2020

THỨ BẢY TUẦN 18 THƯỜNG NIÊN

Thánh Đaminh, linh mục

Mt 17,14-20

Lời Chúa:

“Tại sao chúng con đây không trừ nổi tên quỷ ấy?”. (Mt 17,19).

Câu chuyện minh họa:

Có một làng nọ ngày ngày phải chiến đấu với tình trạng khan hiếm nước, ruộng đồng nứt nẻ, mất mùa triền miên, súc vật cũng chết dần theo, đẩy dân làng vào cảnh khốn cùng, với bao giải pháp được đưa ra nhưng thất bại vẫn là thất bại. Một ngày nọ cha xứ lên tiếng bàn với cư dân trong làng cùng làm một buổi lễ cầu nguyện, xin Chúa ban ơn cứu vớt cả làng. Vài ngày sau, mọi người cùng nhau tụ tập lại, bắt đầu làm dấu Thánh giá và cầu nguyện. Ai nấy cũng chú tâm hy vọng Chúa nhân từ đoái nhìn. Mọi người hầu như mang theo trong mình một vật làm tin như tràng hạt mới, nến to đùng, nhất là mấy cụ già lần hạt không ngừng nghỉ, mấy cô thiếu nữ thì đọc kinh to, hy vọng Chúa sẽ nghe lời họ nguyện cầu. Thật bất ngờ, chỉ sau 2 giờ cầu nguyện, những hạt mưa đầu tiên đã xuất hiện, ai nấy đều mừng rỡ hét vang ca ngợi Đấng nhân từ. Ai nấy cũng tin rằng, chính lòng tin mạnh mẽ nơi mình nên Chúa nhận lời. Đột nhiên từ phía sau đám đông một cây dù bật lên! nó là vật làm tin của một cậu bé mới 10 tuổi đã gây sự chú ý đặc biệt cho cả làng. Cha xứ tiến lại gần cậu bé rồi hỏi: “cây dù này phải không?” Cậu bé đáp: “Vậng ạ! Hôm nay là ngày cầu mưa nên con phải mang dù, không thì con ướt hết ạ”. Lúc ấy cha xứ chỉ biết thốt lên: Chúa ơi! Và nói rằng: dù cậu nhóc nhỏ tuổi nhất nhưng có ai biết rằng lòng tin của em lại lớn nhất, nó rất đơn sơ nhưng lại đẹp lòng Thiên Chúa hơn tất cả.

Suy niệm:

Các môn đệ đã thất bại trong việc trừ quỷ vì các ông đã dựa vào sức riêng mình hơn là niềm tin vào Chúa. Qua lần thất bại này, Chúa Giêsu muốn dạy các môn đệ bài học khiêm tốn, tin tưởng vào Chúa, thì mới thành công trong sứ vụ. Ngọn núi mà Chúa muốn đề cập đến trong bài Tin mừng này là ngọn núi của kiêu căng, ích kỷ, tự mãn… Apraham là cha của mọi kẻ tin vì ông đã dám đánh liều vâng theo thánh ý Chúa khi phải sát tế chính người con một yêu dấu của mình. Đức Maria đã xin vâng để Chúa được nhập thể làm người trong cung lòng Mẹ. Chúng ta đã đặt niềm tin vào Chúa thế nào trong cuộc sống?

Lạy Chúa, xin cho con biết chuyên cần cầu nguyện, sống tín thác vào Chúa để niềm tin của con được lớn lên mỗi ngày.

Têrêsa Mai An

Gp. Mỹ Tho

Hãy bình luận đầu tiên

Để lại một phản hồi

Thư điện tử của bạn sẽ không được hiện thị công khai.


*