20.02.2017
THỨ HAI TUẦN 7 THƯỜNG NIÊN
Mc 9,14-29
Lời Chúa:
“Khi Người vào nhà, các môn đệ mới hỏi riêng Người: “Tại sao chúng con đây lại không trừ nổi tên quỷ ấy?” Người đáp: “Giống quỷ ấy, chỉ có cầu nguyện mới trừ được thôi.”. (Mc 9,28-29)
Câu chuyện minh họa:
Có một người suốt đời chỉ biết chăm lo cho mình, vì thế tuy là người giàu có nhưng anh cũng là người keo kiệt nhất. Ngày nọ, sau khi dự đám tang của người thân trở về, anh quyết định đổi mới cuộc sống. Ít lâu sau đó, một người láng giềng bị cháy sạch nhà cửa, đây là cơ hội tốt để anh học biết cho đi. Thế nhưng, khi đứng trước kho lẫm, có tiếng nói thầm vào tay anh: “Hãy cho ít thôi”. Một lần nữa anh phải chiến đấu với tính keo kiệt của mình, nhưng lòng quảng đại trong anh đã chiến thắng. Dù vậy khi người láng giềng cám ơn và ra về, lòng anh vẫn còn vọng lại dư âm như muốn chế nhạo anh: “Chỉ có người điên mới làm như vậy, người láng giềng cũng có đôi tay để làm việc, tội gì phải cho đi như thế, lúc ốm đau thì lấy đâu lo cho thân mình”.
Suy niệm:
Tin là điều kiện đầu tiên và thiết yếu cho những người muốn được hưởng phép lạ phải có. Nhưng tin không phải chỉ là chấp nhận một lần, rồi sau đó, đem cất kỹ vào trong một góc nào đó trong đời sống, để chờ khi nào cần đến thì mới đem ra. Không, Đức Tin là một thực thể sống động, nó luôn cần phải được làm mới, bằng phương cách cầu nguyện và ăn chay. Chính vì thế, các tông đồ không trừ được quỉ trong trường hợp này, vì các ông thiếu sự cầu nguyện và ăn chay.
Cầu nguyện và ăn chay, đó là phương cách làm cho Đức Tin của chúng ta luôn được tươi mới, mạnh mẽ; vì cầu nguyện chính là tâm giao với Chúa. Trong những giờ phút tâm giao đó, quyền năng của Thiên Chúa được thông ban cho chúng ta. Chính quyền năng đó sẽ giúp chúng ta chiến thắng sự dữ.
Lạy Chúa, xin củng cố đức tin cho chúng con và xin cho đức tin của chúng con ngày một mạnh mẽ hơn nhờ ăn chay và cầu nguyện.
21.02.2023
THỨ BA TUẦN 7 THƯỜNG NIÊN
Mc 9,30-37
Lời Chúa:
Đức Giê-su ngồi xuống, gọi Nhóm Mười Hai lại mà nói: “Ai muốn làm người đứng đầu, thì phải làm người rốt hết, và làm người phục vụ mọi người”. (Mc 9,35)
Câu chuyện minh họa:
Có một khu rừng nọ, hằng năm, cứ mỗi độ xuân về khi tiết trời trở nên ấm áp, muôn hoa khoe sắc và muôn thú khắp nơi tụ về, đó cũng là lúc một số cây già cỗi phải từ giã khu rừng. Năm nay có ba cây như thế phải từ giã rừng để được sử dụng là phục vụ con người.
Trước đó, ba cây đã cùng nhau nguyện ước. Và hy vọng lời cầu của chúng được thực hiện. Cây thứ nhất ước rằng mình sẽ trở nên một thành phần trong cung điện nhà vua, một nơi thường được nghe những lời trầm trồ khen ngợi của nhiều người. Cây thứ hai ước rằng mình sẽ trở thành con tàu viễn dương để được trông thấy mọi cảnh lạ trên thế gian. Còn cây thứ ba chẳng muốn gì hơn là được trở nên dấu chỉ vinh quang cho Thiên Chúa. Tất cả ước nguyện của ba cây cổ thụ đều đạt mong muốn, trong đó cây thứ ba đó trở thành dấu chỉ vinh quang Thiên Chúa, đó là cây Thập giá đứng sừng sững trên đồi cao.
Suy niệm:
Điều làm vinh quang Thiên Chúa không gì bằng sống đúng với bổn phận của mình, và hoàn thành nhiệm vụ của mình cách khiêm tốn. Thiên Chúa không đòi chúng ta thành công, nhưng Ngài mong muốn nơi chúng ta sự cố gắng và luôn tin tưởng vào Chúa.
Trong xã hội, người ta luôn coi trọng địa vị, danh tiếng, luôn muốn được người khác phục vụ chứ hiếm khi người ta tự hạ mình để phục vụ người khác. Nhưng đối với Chúa Giêsu thì khác, Ngài đến với con người để phục vụ và hiến mạng sống mình vì nhân loại. Ngài cũng muốn những môn đệ của Ngài cũng phải biết phục vụ người khác, lội ngược dòng đời, để mở mang nước Chúa. Đó mới là những kẻ lớn nhất trong nước trời.
Lạy Chúa, xin cho chúng con can đảm bước theo chân Chúa trên con đường mà Chúa đã đi, để mỗi ngày chúng con làm vinh danh Chúa hơn và trở nên giống Chúa nhiều hơn.
22.02.2023
THỨ TƯ LỄ TRO
Mt 6,1-6.16-18
Lời Chúa:
“Khi bố thí, đừng cho tay trái biết việc tay phải làm, để việc anh bố thí được kín đáo.” (Mt 6,3).
Câu chuyện minh họa:
Có một Linh Sư Ấn Độ nổi tiếng là bậc thánh thiện. Ông đã mở được một trung tâm cầu nguyện và quy tụ được khá nhiều đệ tử. Ngày nọ có một người tìm thầy học đạo. Để thử đức vâng lời của anh, ông ta bảo anh ta phải bơi qua một con sông đầy cá sấu. Không chút ngần ngại người thanh niên nhảy xuống và bơi qua sông mà không bị nguy hiểm gì cả. Anh vui mừng hô to: “Tung hô quyền năng kỳ diệu của thầy tôi.” Sự kiện này làm cho vị Linh Sư tin là mình thánh thiện. Do đó ông muốn chứng minh cho các đệ tử thấy quyền năng của mình. Ông tập họp tất cả các đệ tử trên bờ sông. Rồi ông hô lớn “tung hô quyền năng của ta” và nhảy xuống sông. Thế nhưng vừa khi ông rơi xuống, đàn cá sấu đã nhào tới cắn xé ông ra từng mảnh.
Suy niệm:
Trong công trình tạo dựng, Thiên Chúa hiện diện và hoạt động cách kín đáo: nơi Bí tích Thánh Thể, và nơi tâm hồn của mỗi người chúng ta. Vì thế, chỉ có sự thinh lặng và cầu nguyện mới giúp ta nhận ra Chúa mà thôi. Ngài là Đấng kín đáo nên dù làm gì, hay nghĩ gì Ngài cũng am tường hết, nên Ngài khuyên mỗi người chúng ta hãy làm việc lành, ăn chay, bố thí… cách kín đáo.
Là Kitô hữu, chúng ta đừng dùng hình thức bên ngoài để phô trương bản thân mình, tô danh mình hay để tạo ảnh hưởng… Điều đẹp lòng Chúa là sự âm thầm kín đáo của chúng ta, lòng hướng về Chúa và chỉ vì danh Chúa mà thôi.
Lạy Chúa, bước vào Mùa Chay thánh này, xin hãy đồng hành và soi sáng tâm hồn con, để con nhận ra con người tội lỗi của mình và mau mắn trở về với Chúa, sửa đổi lối sống và làm lại cuộc đời trong ân nghĩa Chúa.
23.02.2023
THỨ NĂM SAU LỄ TRO
Lc 9,22-25
Lời Chúa:
“Ai muốn theo tôi phải từ bỏ chính mình, vác thập giá mình hằng ngày mà theo. “ (Lc 9,23)
Câu chuyện minh hoạ:
Có một câu chuyện từ những ngày mà đạo Công giáo vừa mới đến Rôma. Câu chuyện này liên quan đến một người lính Rôma, tên là Livinius, đã yêu một thiếu nữ Công giáo. Tuy nhiên, nàng không đồng ý yêu người lính đó, bởi vì anh ta không phải là người Công giáo. Một đêm kia, anh ta đi theo nàng đến một nơi gặp gỡ bí mật của một nhóm Kitô hữu nhỏ, tại đó, không để cho bất cứ ai nhận ra mình, anh ta lắng nghe phụng vụ.
Khi được nghe đến lời rao giảng của thánh Phêrô, có một điều gì đó xảy ra nơi tâm hồn của anh. Một tầm nhìn mới về cuộc sống mở ra trước mặt anh. Nhưng anh biết ngay rằng nếu anh đi theo lời giảng dạy này, thì anh sẽ phải bỏ đi những tư tưởng, thói quen, mục đích và tính cách cũ của mình. Thế rồi anh ta sẽ phải sống theo một lối sống hoàn toàn khác hẳn. Chúng ta không biết rằng anh ta có đủ yêu người thiếu nữ đó, đến nỗi chịu thay đổi lối sống của anh ta đến thế không.
Suy niệm:
Sống là một chọn lựa, mà chọn thì phải từ bỏ. Không ai trong chúng ta không muốn mình hạnh phúc, nên cần phải suy xét kỹ trước những chọn lựa của mình. Trước những cám dỗ của sự xa hoa, hưởng thụ, chúng ta có mạnh dạn chọn Chúa là trên hết mọi sự không? Apraham đã dám từ bỏ cả một tương lai, sự nghiệp, quê hương mà đi đến vùng đất mà ông không hề biết đến, để chỉ chọn lựa theo ý Chúa. Từ bỏ những gì bên ngoài đôi khi làm chúng ta khó xử nhưng từ bỏ chính bản thân mình là một điều khó biết bao. Theo Chúa phải đi trên con đường hẹp, và chấp nhận vác thập giá của bản thân. Làm sao chúng ta từ bỏ được những thói quen, những đam mê, hưởng thụ… nếu không có tình yêu. Vì thế, chúng ta cần có một con tim rộng mở để Chúa ngự trị, chúng ta sẽ dễ dàng vác thập giá của bản thân mỗi ngày theo Chúa.
Lạy Chúa, xin cho con chìm ngập trong tình yêu Chúa để con biết dẹp bỏ những gì cản bước con theo Chúa, để mỗi ngày con bước theo Chúa sát gần hơn.
24.02.2023
THỨ SÁU SAU LỄ TRO
Mt 9,14-15
Lời Chúa:
“Khi tới ngày chàng rể bị đem đi bấy giờ họ mới ăn chay.” (Mt 9,15).
Câu chuyện minh hoạ:
Truyện ngụ ngôn người Tầu có thuật lại rằng:
Có một cậu bé tên là Chi Chang, một hôm, bị lạc vào rừng. Cậu đi, đi mãi, không còn biết lối ra. Chiều đến, cậu mệt nhoài, nên ngồi nghỉ dưới một gốc cây cổ thụ cao lớn. Ngước mắt lên, cậu nhìn thấy ở đàng xa giữa cái vườn hoang có một túp lều nho nhỏ tư bề vắng lặng, không một tiếng gà cục tác, không một tiếng chó sủa… bị thúc đẩy bởi tính tò mò và lòng ham thích mạo hiểm, cậu bé tiến về phía túp lều bỏ hoang.
Nhìn qua khe cửa, cậu bé thấy một cụ già nằm dài trên một cái chõng, bộ râu trắng toát. Cậu bé bỗng giật mình nghe tiếng cụ già bảo:
– Hãy bước vào cháu ơi, đừng sợ! Cụ đã nghe tiếng bước chân của cháu từ xa hàng cây số.
Chi Chang đẩy cửa bước vào và đứng bên giường cụ già và hỏi:
– Làm sao cụ có thể nghe tiếng chân của cháu và biết cháu từ xa tới đây được?
– Cháu biết không -cụ già âu yếm trả lời-, khi một người già yếu như cụ suốt ngày chỉ mong đợi có ai ở gần bên cạnh; thì tất nhiên cả niềm ước muốn đó sẽ dồn hết vào tai, và tai trở nên thính gấp bội, có thể nghe tiếng từ xa vọng lại. Cụ nói với cháu một điều này nhé, cháu đừng ngạc nhiên: cho đến nay, cụ đã sống rất nhiều năm, mắt đã từng xem thấy nhiều điều, cụ đã từng hoạt động không ngừng, đã từng giao chiến quyết liệt. Giờ đây, cụ chỉ còn nhớ nhung và chỉ ước vọng một điều duy nhất, đó là được nhìn thấy lại nụ cười của một trẻ thơ. Cháu có thể tặng cho cụ một nụ cười trước khi cụ nhắm mắt lìa trần được không?
Chi Chang sung sướng nở một cụ cười thật tươi, và hơn thế nữa, cậu bé giang tay ôm ghì lấy cụ già, tặng cho cụ một cái hôn thật âu yếm trên vầng trán nhăn nheo vì tháng năm. Rồi cụ già nhắm mắt thiếp đi, như thể để thưởng thức tình âu yếm của một cậu bé ngoan ngoãn, tốt bụng.
Suy niệm:
Điều Chúa muốn nơi mỗi Kitô hữu chúng ta đối với Người và với nhau là tình yêu. Vậy mà chúng ta chỉ mang đến cho nhau những khắc khe của lề luật. Việc ăn chay cần thiết cho đời sống đức tin của mỗi Kitô hữu, nhưng nó thật sự có ý nghĩa khi chúng ta biết chia sẻ cuộc khổ nạn của Chúa, và ra khỏi những đam mê của cải vật chất, sống siêu thoát và hướng đến những sự trên trời. Chúa Giêsu đến để mặc cho việc chay tịnh một ý nghĩa chứ không phải tỏ lộ bên ngoài để phô trương. Do đó, mỗi người chúng ta cần duyệt xét lại việc ăn chay của mình để thay đổi cách sống cho phù hợp với Tin mừng.
Lạy Chúa, xin cho con ý thức hơn về việc ăn chay hãm mình, để mỗi ngày đời sống thiêng liêng của con được triển nở hơn.
25.02.2023
THỨ BẢY SAU LỄ TRO
Lc 5,27-32
Lời Chúa:
“Người bảo ông: Anh hãy theo tôi! Ông bỏ tất cả, đứng dậy đi theo Người.” (Lc 5,28)
Câu chuyện minh hoạ:
Năm 1950, một hội nghị đại diện 17 quốc gia đã bầu Albert Schweitzer làm “người hùng của thế kỷ”. Hai năm sau (1952). Albert Schweitzer được giải thưởng Nobel hoà bình. Schweitzer được toàn thế giới tuyên dương là một thiên tài đa dạng: Ông vừa là một triết gia lừng danh, một nhà thần học nổi tiếng, một sử gia đáng kính, một nhạc công sôlô trong dàn nhạc và còn là một bác sĩ thừa sai nữa.
Nhưng điểm nổi bật nhất nơi ông là niềm tin Kitô giáo sâu sắc. Chính niềm tin này đã khiến ông thành “người hùng của thế kỷ”: Năm 21 tuổi, Schweitzer tự hứa với mình là sẽ nghiên cứu nghệ thuật và khoa học cho đến năm 30 tuổi, rồi sẽ cống hiến cuộc đời còn lại cho những người thiếu thốn bằng một hình thức phục vụ trực tiếp nào đó. Và thế rồi, vào sinh nhật thứ 30 của ông, nhằm ngày 13.10.1905, ông đến một hộp thư ở Paris gởi một số thư về cho bố mẹ và bè bạn thân thiết nhất, báo cho họ biết ông sắp sửa ghi tên vào đại học để lấy bằng y khoa, sau đó ông sẽ đi Phi châu sống như một bác sĩ thừa sai để phục vụ đám dân nghèo.
Những lá thư của ông lập tức bị phản đối ngay. Bà con và bè bạn ông đồng loạt phản đối dự tính mà họ cho là điên rồ của ông. Họ bảo ông là một người đem chôn giấu tài năng đã được uỷ thác cho ông… Tuy nhiên, Schweitzer vẫn khăng khăng thực hiện những ý định của mình. Năm 38 tuổi, ông trở thành một bác sĩ y khoa thực thụ. Năm 43 tuổi, ông đến Phi châu mở một bệnh viện cạnh bờ rừng của khu vực gọi là Phi châu xích đạo. Tại đây, ròng rã suốt hơn bốn mươi năm trời, ông đã dùng hết tài năng và sức lực để đêm ngày tận tụy săn sóc những người dân bản xứ nghèo nàn bệnh tật, với tất cả tình yêu thương và lòng nhân ái. Sau cùng ông đã chết ở đó vào năm 1965, hưởng thọ 90 tuổi.
Suy niệm:
Mỗi người mang nơi mình một sứ mạng, có người theo đuổi ơn gọi làm linh mục, tu sĩ, có người cả đời phục vụ cho người nghèo, bệnh tật. Schweitzer đã nhận ra sứ mạng của mình và cố gắng theo đuổi ơn gọi, dấn thân cuộc đời mình để phục vụ dân nghèo tại Phi châu.
Ngày nay, Chúa vẫn đang gọi mỗi người chúng ta, tiếng gọi ấy vang lên trong tâm hồn mỗi người, có khi là âm thầm, nhẹ nhàng, có khi mãnh liệt, rõ nét và bất ngờ. Vì thế, để lắng nghe được tiếng Chúa chúng ta cần loại bỏ những tiếng ồn của những bon chen vật chất, thú vui, đam mê… để tiếng Chúa được rõ hơn trong cuộc đời của mỗi người.
Lạy Chúa Giêsu, xin cho con lắng nghe được tiếng gọi của Chúa và sẵn sàng đáp lại tiếng gọi ấy bằng hành động cụ thể.
Têrêsa Mai An
Gp. Mỹ Tho
Để lại một phản hồi